Những câu chuyện hằng ngày của mẹ Chích Bông – một trong những bà mẹ đã áp dụng phương pháp giáo dục sớm với Glenn Doman. Cùng đọc và rút ra kinh nghiệm dạy con cho chính mình nhé.
Đêm hôm trước, con bị sưng tai, khóc ri rỉ suốt từ 2h sáng. Mẹ thương quá, buồn ngủ díp mắt nhưng đành cố bảo, “Con đau quá phải không? Nếu khóc mà làm con dễ chịu hơn thì con cứ khóc nhé. Nhưng con khóc nhỏ thôi, đừng làm cả nhà mất giấc ngủ.” Đến 5h sáng thì bạn cũng ngủ thiếp đi.
Sáng hôm sau, mẹ đi làm CMT xong rồi về đưa con đi khám. Vì dáy tai con nhiều, mẹ nghĩ con chỉ thấy khó chịu vì dáy tai nhiều thôi nên đưa con đi khám ở gần nhà. Lúc lấy dáy tai, con ngồi ngoan. Sau đó bác sỹ soi tai thì phát hiện con bị viêm tai. Và mọi chuyện xảy ra quá nhanh. Bác sỹ bắt đầu vệ sinh tai cho con bằng bông tẩm oxy già và sau đó là bông tẩm i ốt, con bắt đầu khóc, kêu đau.
Bà bác sỹ già cạu cọ: “Im ngay. Không được khóc. Khóc là bác tiêm ngay vào tai.”
Hãy tưởng tượng một đứa trẻ đang bị đau tai mà lại bị dọa tiêm vào tai sẽ cảm thấy thế nào? Trấn áp cơn đau bằng nỗi sợ hãi ư! Chích Bông hãi quá, càng khóc to hơn. Sao người ta cứ thích nhảy vào mồm một đứa trẻ theo cách thô lỗ và có phần tàn nhẫn thế nhỉ?
Thay vì việc nhảy lại vào mồm bà ý ngồi, mình lẳng lặng đưa con ra viện Đại học Y khám lại. Ít ra ở đây con cũng được mấy cô y tá chăm sóc, hỏi han, “Con đau tai nào?” Con đau nhưng vẫn mếu máo, “tai trái.” Rồi bác sỹ còn bảo, “Bác không làm đau tai con đâu. Bác chỉ chụp ảnh tai con thôi.”…
Sau một hồi vật lộn (vì con giãy giụa kinh khủng), bác sỹ cũng kết luận là con bị viêm tai, nhưng chớm thôi, chỉ cần uống thuốc, chứ không phải đến làm thuốc tai hàng ngày như bà bác sỹ già cạu cọ trên kia bảo.
Một đêm chập chờn và một buổi sáng chạy tới chạy lui đi khám, đến trưa về hai mẹ con ngủ say sưa. Trong giấc ngủ tự nhiên mình nghe thấy giọng ai quen quen, nghe leng keng như tiếng thìa bạc chạm vào cốc thủy tinh :”>. Mình đang đi chương trình gì của chị ấy sao? Cái gì mà phát triển não bộ của trẻ, cái gì mà tăng cường trải nghiệm cho con nhỉ? Mở choàng mắt, hóa ra chị Giang Bee đang thao thao bất tuyệt trên 02 TV :)). Ra là trong lúc mình ngủ, bà ngoại gọi dậy ăn cơm mãi không được nên mở tivi ngồi xem.
Trên màn hình là hình ảnh bọn trẻ được học làm bánh, đập trứng, đánh trứng (tự tay cầm máy đánh trứng nhé), tự nhào bột, tự cho vào khuôn, tự cho vào lò nướng… Chỗ khác là một em bé đang ngồi đánh trống, một em khác thì đang chơi đàn. Rồi bé thì tắm cho búp bê, bé thì ngồi nghịch bột, bên cạnh là các bố mẹ đang chăm chú dõi nhìn…
Chị Giang đang nói về phát triển não bộ của trẻ thông qua trải nghiệm, và dạy cho trẻ cách tư duy tổng hợp thông qua những trải nghiệm mang tính quy trình. Nhớ nhất là ví dụ của chị về cốc sữa ngô. Mình bèn gọi Chích Bông dậy để áp dụng trải nghiệm mang tính quy trình :)).
- Mẹ con mình rang cơm trứng nhé. Muốn rang cơm trứng thì đầu tiên cần có gì hả con?
- Cơm và trứng ạ.
- Ừ, con đi lấy cho mẹ 2 quả trứng nhé.
Rồi mình bật bếp, con kê ghế đứng bên cạnh. Mình vừa làm vừa nói với con.
- Đầu tiên là tráng lại chảo bằng nước sạch này. Sau đó đổ dầu vào chảo. Mình chỉ lấy chừng này, đừng lấy nhiều hơn con nhé, ăn dầu mỡ nhiều không tốt cho sức khỏe.
- Ơ, sao lại khống tốt hả mẹ?
- Ăn nhiều dầu dễ bị mỡ máu con ạ?
- Là bị vỡ mạch máu hả mẹ? (Chắc bạn nhớ cái lần mình bảo ăn nhiều muối dễ bị huyết áp cao, vỡ mạch máu).
- Là mỡ máu con ạ, là trong máu có nhiễm mỡ ý, blab la bla, tí nữa mẹ con mình tìm hiểu thêm nhé. Tiếp theo là đập trứng, mình chỉ đảo qua chừng này thôi là được, giờ mình cho cơm vào. Con lấy cơm cho vào giúp mẹ. chỉ lấy đủ phần con ăn thôi nhé, đừng lấy thừa mà lãng phí đó. Mình đảo cho hạt cơm săn lại, rồi cho nước mắm, cho chừng này thôi là được. Xong rồi, giờ mình cho ra đĩa nhé.
- Oa, cơm rang ngon tuyệt vời. *nước lọc của mẹ bạn cũng khen ngon tuyệt vời cơ mà ;))*.
Và trong lúc ăn, thỉnh thoảng bạn lại phải ngẩng đầu lên để trả lời câu hỏi về quy trình rang cơm :)).
Để tìm hiểu thêm về các vấn đề chăm sóc cho trẻ truy cập website: GlennDomanVietNam
Cùng con chơi các trò chơi có tính quy trình để phát triển trí tuệ nhé (ảnh minh họa) |
Đêm hôm trước, con bị sưng tai, khóc ri rỉ suốt từ 2h sáng. Mẹ thương quá, buồn ngủ díp mắt nhưng đành cố bảo, “Con đau quá phải không? Nếu khóc mà làm con dễ chịu hơn thì con cứ khóc nhé. Nhưng con khóc nhỏ thôi, đừng làm cả nhà mất giấc ngủ.” Đến 5h sáng thì bạn cũng ngủ thiếp đi.
Sáng hôm sau, mẹ đi làm CMT xong rồi về đưa con đi khám. Vì dáy tai con nhiều, mẹ nghĩ con chỉ thấy khó chịu vì dáy tai nhiều thôi nên đưa con đi khám ở gần nhà. Lúc lấy dáy tai, con ngồi ngoan. Sau đó bác sỹ soi tai thì phát hiện con bị viêm tai. Và mọi chuyện xảy ra quá nhanh. Bác sỹ bắt đầu vệ sinh tai cho con bằng bông tẩm oxy già và sau đó là bông tẩm i ốt, con bắt đầu khóc, kêu đau.
Bà bác sỹ già cạu cọ: “Im ngay. Không được khóc. Khóc là bác tiêm ngay vào tai.”
Hãy tưởng tượng một đứa trẻ đang bị đau tai mà lại bị dọa tiêm vào tai sẽ cảm thấy thế nào? Trấn áp cơn đau bằng nỗi sợ hãi ư! Chích Bông hãi quá, càng khóc to hơn. Sao người ta cứ thích nhảy vào mồm một đứa trẻ theo cách thô lỗ và có phần tàn nhẫn thế nhỉ?
Thay vì việc nhảy lại vào mồm bà ý ngồi, mình lẳng lặng đưa con ra viện Đại học Y khám lại. Ít ra ở đây con cũng được mấy cô y tá chăm sóc, hỏi han, “Con đau tai nào?” Con đau nhưng vẫn mếu máo, “tai trái.” Rồi bác sỹ còn bảo, “Bác không làm đau tai con đâu. Bác chỉ chụp ảnh tai con thôi.”…
Sau một hồi vật lộn (vì con giãy giụa kinh khủng), bác sỹ cũng kết luận là con bị viêm tai, nhưng chớm thôi, chỉ cần uống thuốc, chứ không phải đến làm thuốc tai hàng ngày như bà bác sỹ già cạu cọ trên kia bảo.
Một đêm chập chờn và một buổi sáng chạy tới chạy lui đi khám, đến trưa về hai mẹ con ngủ say sưa. Trong giấc ngủ tự nhiên mình nghe thấy giọng ai quen quen, nghe leng keng như tiếng thìa bạc chạm vào cốc thủy tinh :”>. Mình đang đi chương trình gì của chị ấy sao? Cái gì mà phát triển não bộ của trẻ, cái gì mà tăng cường trải nghiệm cho con nhỉ? Mở choàng mắt, hóa ra chị Giang Bee đang thao thao bất tuyệt trên 02 TV :)). Ra là trong lúc mình ngủ, bà ngoại gọi dậy ăn cơm mãi không được nên mở tivi ngồi xem.
Trên màn hình là hình ảnh bọn trẻ được học làm bánh, đập trứng, đánh trứng (tự tay cầm máy đánh trứng nhé), tự nhào bột, tự cho vào khuôn, tự cho vào lò nướng… Chỗ khác là một em bé đang ngồi đánh trống, một em khác thì đang chơi đàn. Rồi bé thì tắm cho búp bê, bé thì ngồi nghịch bột, bên cạnh là các bố mẹ đang chăm chú dõi nhìn…
Chị Giang đang nói về phát triển não bộ của trẻ thông qua trải nghiệm, và dạy cho trẻ cách tư duy tổng hợp thông qua những trải nghiệm mang tính quy trình. Nhớ nhất là ví dụ của chị về cốc sữa ngô. Mình bèn gọi Chích Bông dậy để áp dụng trải nghiệm mang tính quy trình :)).
- Mẹ con mình rang cơm trứng nhé. Muốn rang cơm trứng thì đầu tiên cần có gì hả con?
- Cơm và trứng ạ.
- Ừ, con đi lấy cho mẹ 2 quả trứng nhé.
Rồi mình bật bếp, con kê ghế đứng bên cạnh. Mình vừa làm vừa nói với con.
- Đầu tiên là tráng lại chảo bằng nước sạch này. Sau đó đổ dầu vào chảo. Mình chỉ lấy chừng này, đừng lấy nhiều hơn con nhé, ăn dầu mỡ nhiều không tốt cho sức khỏe.
- Ơ, sao lại khống tốt hả mẹ?
- Ăn nhiều dầu dễ bị mỡ máu con ạ?
- Là bị vỡ mạch máu hả mẹ? (Chắc bạn nhớ cái lần mình bảo ăn nhiều muối dễ bị huyết áp cao, vỡ mạch máu).
- Là mỡ máu con ạ, là trong máu có nhiễm mỡ ý, blab la bla, tí nữa mẹ con mình tìm hiểu thêm nhé. Tiếp theo là đập trứng, mình chỉ đảo qua chừng này thôi là được, giờ mình cho cơm vào. Con lấy cơm cho vào giúp mẹ. chỉ lấy đủ phần con ăn thôi nhé, đừng lấy thừa mà lãng phí đó. Mình đảo cho hạt cơm săn lại, rồi cho nước mắm, cho chừng này thôi là được. Xong rồi, giờ mình cho ra đĩa nhé.
- Oa, cơm rang ngon tuyệt vời. *nước lọc của mẹ bạn cũng khen ngon tuyệt vời cơ mà ;))*.
Và trong lúc ăn, thỉnh thoảng bạn lại phải ngẩng đầu lên để trả lời câu hỏi về quy trình rang cơm :)).
Để tìm hiểu thêm về các vấn đề chăm sóc cho trẻ truy cập website: GlennDomanVietNam
Theo glenndomanvietnam.com
0 nhận xét:
Đăng nhận xét