Trẻ lên 3 tuổi, những bà mẹ tôn thờ chủ nghĩa nuôi con tự nhiên từ hiền dịu bỗng dưng trở nên nghiêm khắc, kiểm soát, đầy tham vọng trong việc con học hành. Tại sao? Sự nhầm lẫn giữa giai đoạn nghiêm khắc và nuôi dạy tự do đã làm con trở nên ích kỷ và không biết nghe lời…
“Một vị vua ngu ngốc được bao quanh bởi những trung thần mù quáng”, đó là câu nói muốn ám chỉ mối quan hệ từ xưa đến nay giữa cha mẹ và con cái, đặc biệt khi trẻ 0 tuổi. Vì sao người ta lại ví von như thế? Vì trẻ vừa mới sinh ra chưa biết gì nên cũng giống như một vị vua ngốc nghếch, còn cha mẹ thì chiều chuộng ngay lập tức những đòi hỏi của trẻ cũng không khác gì những trung thần mù quáng vây quanh vua.
Khi trẻ còn ở giai đoạn chỉ ăn, ngủ thì không có gì phải bàn, nhưng khi được 2-3 tuổi trẻ sẽ đưa ra những đòi hỏi ương bướng thoát ra khỏi tầm tay của cha mẹ, khiến cha mẹ cáu gắt, la mắng, bắt phạt. Hầu hết cha mẹ lúc này mới bắt đầu nghĩ đến việc uốn nắn cho mình, dẫn đến kết quả là những bà mẹ biến thành “mẹ Hổ” và những huấn luyện được cha mẹ áp dụng hầu như không đem lại hiệu quả. (Mẹ Hổ là khái niệm chỉ những người mẹ nhiệt tâm thái quá trong việc giáo dục con bao gồm quá dễ dãi và quá nghiêm khắc).
Không biết các bậc cha mẹ có nhận ra nguyên nhân ở đây chính là vì khi trẻ ở giai đoạn 0 tuổi cha mẹ đã trót trở thành những “trung thần mù quáng” của trẻ hay không. Khi lên 2 – 3 tuổi trẻ bước vào giai đoạn bắt đầu đưa ra chính kiến của bản thân, hay còn gọi phản kháng, trẻ sẽ không tuân theo những mong muốn hay suy nghĩ của cha mẹ. Thấy trẻ không nghe lời thì cha mẹ lại càng làm dữ hơn, càng nghiêm khắc hơn, nhưng nó lại tạo ra một vòng luẩn quẩn là càng la mắng, càng bắt phạt thì trẻ càng trở nên phản kháng mạnh mẽ hơn. Để không xảy ra tình trạng này thì cha mẹ chỉ có thể uốn nắn nghiêm khắc với trẻ ở giai đoạn 0 tuổi, thời kỳ mà trẻ chưa biết được đưa ra chính kiến, chưa có mầm mống phản kháng.
Ví dụ ở giai đoạn trẻ mới sinh ra các bậc làm cha mẹ hãy luyện cho con thói quen đi tiểu, ăn đúng giờ giấc định sẵn, tránh bỏ bữa, biếng ăn, để sau này khi vào tiểu học trẻ sẽ không mắc các bệnh như táo bón hay có thói quen đi tiểu không đúng giờ. Những suy nghĩ rằng trẻ ở giai đoạn 0 tuổi thì không cần vội vàng chính là có hại cho trẻ. Ở giai đoạn 0 tuổi, trẻ sẽ không cảm nhận được như thế nào là cảm giác đang bị rèn với những uốn nắn nghiêm khắc của cha mẹ.
Ngược lại khi trẻ vào giai đoạn 2 đến 3 tuổi sẽ cảm nhận được rõ những uốn nắn nghiêm khắc đó. Chính vì thế mà quan niệm “Yêu cho roi cho vọt, ghét cho ngọt cho bùi” ở thời kỳ này sẽ chỉ làm nảy sinh trong tâm hồn trẻ những mầm mống của suy nghĩ phản kháng. Đó là lý do vì sao hãy cho roi cho vọt con ở thời kỳ con còn chưa biết thế nào là “roi vọt”.
Để tìm hiểu thêm về các vấn đề chăm sóc cho trẻ truy cập website: GlennDomanVietNam
Nghiêm khắc với con từ khi con chưa biết nghiêm khắc là gì (ảnh minh họa). |
“Một vị vua ngu ngốc được bao quanh bởi những trung thần mù quáng”, đó là câu nói muốn ám chỉ mối quan hệ từ xưa đến nay giữa cha mẹ và con cái, đặc biệt khi trẻ 0 tuổi. Vì sao người ta lại ví von như thế? Vì trẻ vừa mới sinh ra chưa biết gì nên cũng giống như một vị vua ngốc nghếch, còn cha mẹ thì chiều chuộng ngay lập tức những đòi hỏi của trẻ cũng không khác gì những trung thần mù quáng vây quanh vua.
Khi trẻ còn ở giai đoạn chỉ ăn, ngủ thì không có gì phải bàn, nhưng khi được 2-3 tuổi trẻ sẽ đưa ra những đòi hỏi ương bướng thoát ra khỏi tầm tay của cha mẹ, khiến cha mẹ cáu gắt, la mắng, bắt phạt. Hầu hết cha mẹ lúc này mới bắt đầu nghĩ đến việc uốn nắn cho mình, dẫn đến kết quả là những bà mẹ biến thành “mẹ Hổ” và những huấn luyện được cha mẹ áp dụng hầu như không đem lại hiệu quả. (Mẹ Hổ là khái niệm chỉ những người mẹ nhiệt tâm thái quá trong việc giáo dục con bao gồm quá dễ dãi và quá nghiêm khắc).
Không biết các bậc cha mẹ có nhận ra nguyên nhân ở đây chính là vì khi trẻ ở giai đoạn 0 tuổi cha mẹ đã trót trở thành những “trung thần mù quáng” của trẻ hay không. Khi lên 2 – 3 tuổi trẻ bước vào giai đoạn bắt đầu đưa ra chính kiến của bản thân, hay còn gọi phản kháng, trẻ sẽ không tuân theo những mong muốn hay suy nghĩ của cha mẹ. Thấy trẻ không nghe lời thì cha mẹ lại càng làm dữ hơn, càng nghiêm khắc hơn, nhưng nó lại tạo ra một vòng luẩn quẩn là càng la mắng, càng bắt phạt thì trẻ càng trở nên phản kháng mạnh mẽ hơn. Để không xảy ra tình trạng này thì cha mẹ chỉ có thể uốn nắn nghiêm khắc với trẻ ở giai đoạn 0 tuổi, thời kỳ mà trẻ chưa biết được đưa ra chính kiến, chưa có mầm mống phản kháng.
Ví dụ ở giai đoạn trẻ mới sinh ra các bậc làm cha mẹ hãy luyện cho con thói quen đi tiểu, ăn đúng giờ giấc định sẵn, tránh bỏ bữa, biếng ăn, để sau này khi vào tiểu học trẻ sẽ không mắc các bệnh như táo bón hay có thói quen đi tiểu không đúng giờ. Những suy nghĩ rằng trẻ ở giai đoạn 0 tuổi thì không cần vội vàng chính là có hại cho trẻ. Ở giai đoạn 0 tuổi, trẻ sẽ không cảm nhận được như thế nào là cảm giác đang bị rèn với những uốn nắn nghiêm khắc của cha mẹ.
Ngược lại khi trẻ vào giai đoạn 2 đến 3 tuổi sẽ cảm nhận được rõ những uốn nắn nghiêm khắc đó. Chính vì thế mà quan niệm “Yêu cho roi cho vọt, ghét cho ngọt cho bùi” ở thời kỳ này sẽ chỉ làm nảy sinh trong tâm hồn trẻ những mầm mống của suy nghĩ phản kháng. Đó là lý do vì sao hãy cho roi cho vọt con ở thời kỳ con còn chưa biết thế nào là “roi vọt”.
Để tìm hiểu thêm về các vấn đề chăm sóc cho trẻ truy cập website: GlennDomanVietNam
Theo glenndomanvietnam.com
0 nhận xét:
Đăng nhận xét