Trẻ con khi đã trở thành người lớn đều nhớ rất sâu sắc những ký ức tuổi thơ được chơi cùng cha cho dù nó chỉ là những khoảnh khắc rất ít ỏi. Vì vậy cha hãy thường xuyên trò chuyện với con, tham gia vào quá trình nuôi dạy con cùng với mẹ.
Chính tôi cũng không ngờ những ký ức khi con trai tôi còn bé được đi du lịch cùng tôi, được tôi mua những món quà mỗi lần đi chơi. Mặc dù với tôi nó chỉ là những chuyện bình thường nhưng lại là những kỉ niệm rất vui và hạnh phúc, đã để lại ấn tượng sâu đậm cho con tôi tới tận mấy chục năm sau.
Ở nhiều gia đình Nhật, người cha phải đi làm rất bận rộn, thời gian dành cho con mình rất ít, việc nuôi dạy con cái đều do người mẹ đảm nhiệm, vì thế người cha được hình dung là hay quát mắng và là người hay đối đầu trong những cuộc tranh luận với con cái. Thi thoảng mới giáp mặt nhau nhưng hầu như lần nào cũng bị cha la mắng sẽ khiến đứa trẻ coi cha mình như kẻ địch, và từ đó nảy sinh thái độ phản kháng. Nếu một đứa trẻ có trạng thái cảm xúc không ổn định thì sẽ có khuynh hướng hầu như không có ấn tượng gì với cha mình.
Có lẽ có nhiều người nghĩ rằng thay vì một người mẹ nghiêm khắc, thì một ông bố nghiêm khắc sẽ có thể nuôi dạy con cái trở nên ngoan ngoãn, thông minh. Nhưng đáng tiếc nếu đọc lại tiểu sử của những thần đồng thì ta mới nhận thấy rằng có rất nhiều người tính cách đã bị tổn thương và khiếm khuyết từ thuở còn thơ ấu. Ngược lại cũng có không ít những người cha chỉ suốt ngày say xỉn, lười biếng, không để ý đến việc giáo dục con cái, suốt ngày đánh đập vợ con, khiến họ không dám ngẩng mặt ngoài đường. Có không ít trường hợp những đứa trẻ được nuôi dưỡng bởi người cha như thế thì tính cách sẽ méo mó, khi lớn lên sẽ dễ sa vào con đường phạm tội.
Tôi quan niệm rằng người mẹ có vai trò quan trọng nhất trong việc giáo dục ở trẻ ở giai đoạn ấu thơ, nhưng không có nghĩa là tôi ủng hộ suy nghĩ phó thác việc nuôi dạy con cho vợ mình của những người cha. Người cha phải là một trợ lý tốt cho người mẹ ở giai đoạn ấu thơ này, đó chính là vai trò có người cha trong gia đình. Một mình người mẹ sẽ không thể tạo ra được một không khí gia đình đầm ấm và hạnh phúc được.
Có một lần tình cờ trên một chuyến xe, tôi đã được chứng kiến cuộc trò chuyện của một gia đình 3 người cha mẹ và cô con gái nhỏ đang chuẩn bị leo núi. Cô gái nhỏ tầm 3 tuổi cứ líu ríu trò chuyện với cha mình suốt quãng đường. Tôi không có ý định nghe lén câu chuyện của hai cha con họ nhưng nó cứ lọt vào tai tôi. Khi cô con gái đố người cha: “10 làn của gam là bao nhiêu?”, người cha đã giả vờ đùa lại đứa con bằng cách phát âm trong tiếng
Nhật: “10 lần của gam là đảo Guam, ước gì mình được đến đảo đó chơi con nhỉ?”
Người mẹ ngồi bên cạnh giả ờ như không nghe thấy gì và chỉ chăm chú đọc báo. Nhìn khung cảnh đó, tôi có thể ngầm hiểu ý của người mẹ không xen vào giữa câu chuyện là để muốn hai cha con có cơ hội trò chuyện riêng với nhau. Hình ảnh gia đình ấy đã cho tôi cảm nhận bằng trực quan của mình rằng sau này cô bé sẽ được nuôi dạy thành một người tuyệt vời.
Với những người lớn chúng ta có những câu chuyện chỉ là chuyện phiếm, nhưng với trẻ con thì đó lại là những khung cảnh để chúng thả hồn tưởng tượng vào trong đó. Chỉ khi được nuôi dạy ở trong một môi trường mà mẹ như một người lãnh đạo, cha là người bao bọc che chở cho cả nhà, thì đứa trẻ mới được nuôi dạy tốt. Chính vì thế sẽ vô cùng cần thiết để người cha dành thời gian trò chuyện quan tâm đến con cái trước khi bị cuốn vào công việc bận rộn và những mệt mỏi.
Để tìm hiểu thêm về các vấn đề chăm sóc cho trẻ truy cập website: GlennDomanVietNam
Ký ức về Cha lại là những gì đứa trẻ nhớ nhất khi lớn lên (ảnh minh họa) |
Chính tôi cũng không ngờ những ký ức khi con trai tôi còn bé được đi du lịch cùng tôi, được tôi mua những món quà mỗi lần đi chơi. Mặc dù với tôi nó chỉ là những chuyện bình thường nhưng lại là những kỉ niệm rất vui và hạnh phúc, đã để lại ấn tượng sâu đậm cho con tôi tới tận mấy chục năm sau.
Ở nhiều gia đình Nhật, người cha phải đi làm rất bận rộn, thời gian dành cho con mình rất ít, việc nuôi dạy con cái đều do người mẹ đảm nhiệm, vì thế người cha được hình dung là hay quát mắng và là người hay đối đầu trong những cuộc tranh luận với con cái. Thi thoảng mới giáp mặt nhau nhưng hầu như lần nào cũng bị cha la mắng sẽ khiến đứa trẻ coi cha mình như kẻ địch, và từ đó nảy sinh thái độ phản kháng. Nếu một đứa trẻ có trạng thái cảm xúc không ổn định thì sẽ có khuynh hướng hầu như không có ấn tượng gì với cha mình.
Có lẽ có nhiều người nghĩ rằng thay vì một người mẹ nghiêm khắc, thì một ông bố nghiêm khắc sẽ có thể nuôi dạy con cái trở nên ngoan ngoãn, thông minh. Nhưng đáng tiếc nếu đọc lại tiểu sử của những thần đồng thì ta mới nhận thấy rằng có rất nhiều người tính cách đã bị tổn thương và khiếm khuyết từ thuở còn thơ ấu. Ngược lại cũng có không ít những người cha chỉ suốt ngày say xỉn, lười biếng, không để ý đến việc giáo dục con cái, suốt ngày đánh đập vợ con, khiến họ không dám ngẩng mặt ngoài đường. Có không ít trường hợp những đứa trẻ được nuôi dưỡng bởi người cha như thế thì tính cách sẽ méo mó, khi lớn lên sẽ dễ sa vào con đường phạm tội.
Tôi quan niệm rằng người mẹ có vai trò quan trọng nhất trong việc giáo dục ở trẻ ở giai đoạn ấu thơ, nhưng không có nghĩa là tôi ủng hộ suy nghĩ phó thác việc nuôi dạy con cho vợ mình của những người cha. Người cha phải là một trợ lý tốt cho người mẹ ở giai đoạn ấu thơ này, đó chính là vai trò có người cha trong gia đình. Một mình người mẹ sẽ không thể tạo ra được một không khí gia đình đầm ấm và hạnh phúc được.
Có một lần tình cờ trên một chuyến xe, tôi đã được chứng kiến cuộc trò chuyện của một gia đình 3 người cha mẹ và cô con gái nhỏ đang chuẩn bị leo núi. Cô gái nhỏ tầm 3 tuổi cứ líu ríu trò chuyện với cha mình suốt quãng đường. Tôi không có ý định nghe lén câu chuyện của hai cha con họ nhưng nó cứ lọt vào tai tôi. Khi cô con gái đố người cha: “10 làn của gam là bao nhiêu?”, người cha đã giả vờ đùa lại đứa con bằng cách phát âm trong tiếng
Nhật: “10 lần của gam là đảo Guam, ước gì mình được đến đảo đó chơi con nhỉ?”
Người mẹ ngồi bên cạnh giả ờ như không nghe thấy gì và chỉ chăm chú đọc báo. Nhìn khung cảnh đó, tôi có thể ngầm hiểu ý của người mẹ không xen vào giữa câu chuyện là để muốn hai cha con có cơ hội trò chuyện riêng với nhau. Hình ảnh gia đình ấy đã cho tôi cảm nhận bằng trực quan của mình rằng sau này cô bé sẽ được nuôi dạy thành một người tuyệt vời.
Với những người lớn chúng ta có những câu chuyện chỉ là chuyện phiếm, nhưng với trẻ con thì đó lại là những khung cảnh để chúng thả hồn tưởng tượng vào trong đó. Chỉ khi được nuôi dạy ở trong một môi trường mà mẹ như một người lãnh đạo, cha là người bao bọc che chở cho cả nhà, thì đứa trẻ mới được nuôi dạy tốt. Chính vì thế sẽ vô cùng cần thiết để người cha dành thời gian trò chuyện quan tâm đến con cái trước khi bị cuốn vào công việc bận rộn và những mệt mỏi.
Để tìm hiểu thêm về các vấn đề chăm sóc cho trẻ truy cập website: GlennDomanVietNam
Theo glenndomanvietnam.com