Một bé 2 tuổi cùng mẹ đi vào nhà hàng và người phục vụ vô cùng ngạc nhiên khi thấy bé nói dõng dạc như người lớn, đúng hơn là giống hệt quảng cáo đang được trình chiếu trên TV. Hỏi ra thì mẹ bé giải thích rằng cháu hay xem quảng cáo trên TV và mỗi lần nghe là bắt chước nói lại y hệt như vậy. Rõ ràng là trẻ có khả năng nghe và nhắc lại những gì trẻ được nghe.
Giai đoạn trẻ từ 0-3 tuổi do trẻ nói chưa sõi nên người lớn thường có thói quen dùng ngôn ngữ trẻ con nói với trẻ, nói “con cún” thay vì “con chó” cho đơn giản, cảm giác dễ gần gũi với trẻ, con dễ tiếp nhận hơn. Nói với con “cho mẹ xơm một miếng nào” thay vì nói “thơm”. Nhưng các cha mẹ thấy đấy, TV đâu có dùng ngôn ngữ trẻ con mà trẻ tầm 2 tuổi vẫn có thể nhớ chính xác những nội dung không quá phức tạp.
Ban đầu khi trẻ ê a tập nói, con có thể nói “pà” thay vì “bà”, nhưng không phải là con thích nói như vậy mà do bộ phận phát âm của con chưa được hoàn thiện. Và chúng ta lại nói lại với trẻ y hệt như vậy, tưởng rằng trẻ nói thế thì ta cũng cần nói thế thì trẻ mới hiểu. Mọi người không biết rằng khi làm thế ở giai đoạn trẻ từ 0-3 tuổi là vô tình ta đã làm mất đi chức năng hình thành khả năng nói tiếng chuẩn ở trong não bộ của trẻ, sau này lớn lên trẻ sẽ rất khó sửa tật nói ngọng của mình.
Việc hình thành bản đồ ngôn ngữ ở trong não trẻ thời kì từ 0-3 tuổi không chỉ phụ thuộc vào việc cha mẹ nói chuyện với trẻ, mà còn thông qua việc trẻ nghe được cha mẹ nói với nhau, hay nghe những người xung quanh nói chuyện.
Các cha mẹ có thể thấy rằng, dù không cần dùng ngôn ngữ trẻ con để nói chuyện với trẻ, thì trẻ được vài tháng có khả năng hấp thụ tốt vẫn có thể hiểu được lời nói của cha mẹ.
Một người mẹ Pháp có con gái đi lấy chồng đã nói với chàng rể tương lai như thế này: “Con gái tôi dù không có của hồi môn, nhưng có thể nói tiếng Pháp chuẩn mực”, đủ để ta thấy việc nói tiếng mẹ đẻ chuẩn mực quan trọng như thế nào. Vì thế ở giai đoạn ấu thơ, việc mẹ và con trò chuyện bằng ngôn ngữ chuẩn là điều vô cùng cần thiết.
(Các mẹ có thể tham khảo thêm cuốn "Chờ đến mẫu giáo thì đã muộn – Ibuka Masaru")
Giai đoạn trẻ từ 0-3 tuổi do trẻ nói chưa sõi nên người lớn thường có thói quen dùng ngôn ngữ trẻ con nói với trẻ, nói “con cún” thay vì “con chó” cho đơn giản, cảm giác dễ gần gũi với trẻ, con dễ tiếp nhận hơn. Nói với con “cho mẹ xơm một miếng nào” thay vì nói “thơm”. Nhưng các cha mẹ thấy đấy, TV đâu có dùng ngôn ngữ trẻ con mà trẻ tầm 2 tuổi vẫn có thể nhớ chính xác những nội dung không quá phức tạp.
Ban đầu khi trẻ ê a tập nói, con có thể nói “pà” thay vì “bà”, nhưng không phải là con thích nói như vậy mà do bộ phận phát âm của con chưa được hoàn thiện. Và chúng ta lại nói lại với trẻ y hệt như vậy, tưởng rằng trẻ nói thế thì ta cũng cần nói thế thì trẻ mới hiểu. Mọi người không biết rằng khi làm thế ở giai đoạn trẻ từ 0-3 tuổi là vô tình ta đã làm mất đi chức năng hình thành khả năng nói tiếng chuẩn ở trong não bộ của trẻ, sau này lớn lên trẻ sẽ rất khó sửa tật nói ngọng của mình.
Việc hình thành bản đồ ngôn ngữ ở trong não trẻ thời kì từ 0-3 tuổi không chỉ phụ thuộc vào việc cha mẹ nói chuyện với trẻ, mà còn thông qua việc trẻ nghe được cha mẹ nói với nhau, hay nghe những người xung quanh nói chuyện.
Các cha mẹ có thể thấy rằng, dù không cần dùng ngôn ngữ trẻ con để nói chuyện với trẻ, thì trẻ được vài tháng có khả năng hấp thụ tốt vẫn có thể hiểu được lời nói của cha mẹ.
Một người mẹ Pháp có con gái đi lấy chồng đã nói với chàng rể tương lai như thế này: “Con gái tôi dù không có của hồi môn, nhưng có thể nói tiếng Pháp chuẩn mực”, đủ để ta thấy việc nói tiếng mẹ đẻ chuẩn mực quan trọng như thế nào. Vì thế ở giai đoạn ấu thơ, việc mẹ và con trò chuyện bằng ngôn ngữ chuẩn là điều vô cùng cần thiết.
(Các mẹ có thể tham khảo thêm cuốn "Chờ đến mẫu giáo thì đã muộn – Ibuka Masaru")
Để tìm hiểu thêm về các vấn đề chăm sóc cho trẻ truy cập website: GlennDomanVietNam
Theo glenndomanvietnam.com
0 nhận xét:
Đăng nhận xét