Thứ Sáu, 18 tháng 7, 2014

Bé nên học giao tiếp từ khi nào?

Kỹ năng giao tiếp, ứng xử xã hội là những kỹ năng khó nhưng rất quan trọng, góp phần vào sự thành công của của môt con người. Ngay cả người lớn đôi khi cũng cảm thấy bối rối, không chắc là mình đã làm tốt được, huống chi là trẻ con. Tuy nhiên, thực tế là những kỹ năng này nếu được làm quen và hình thành trong mỗi người ngay từ khi còn nhỏ thì hiệu quả sẽ rất bất ngờ đấy.

Đối với trẻ nhỏ, cách học tốt nhất là thông qua việc quan sát bố mẹ và chơi những trò chơi đơn giản, và do các bé luôn bắt chước người lớn nên bố mẹ - những người lớn gần gũi với bé nhất - cũng chính là những người bạn cùng chơi tốt nhất của con.

Những trò chơi giúp bé học kỹ năng giao tiếp

Bố mẹ nên bày cho con chơi những trò chơi hữu ích để qua đó, bé học được những kỹ năng giao tiếp và ứng xử tốt hơn?

1- Trò chơi đóng vai, đóng kịch: bé được hóa thân vào nhiều nhân vật khác nhau và lựa chọn cách biểu lộ cảm xúc và thái độ phù hợp. Bố mẹ nên tham gia để khéo léo uốn nắn và làm mẫu cho con để bé sửa được những hành vi sai, biết cách cư xử phù hợp trong các tình huống;

2- Trò chơi nhận biết cảm xúc qua biểu hiện khuôn mặt: bố mẹ diễn tả nhiều trạng thái cảm xúc bằng chính khuôn mặt mình hoặc qua những hình vẽ trên giấy để con đoán, giúp bé nhanh nhạy hơn trong việc nhận biết được cảm xúc của người khác;

3- Những trò chơi tập thể: bố mẹ khuyến khích con hòa nhập với các bạn cùng lứa để tự học các kỹ năng giao tiếp và phối hợp với người khác bằng thực tế.

Ảnh minh họa


Kỹ năng giao tiếp rất quan trọng để giúp bé thành công trong cuộc sống, nên bố mẹ hãy khuyến khích và giúp đỡ con, tuy nhiên đừng bắt ép con phải tham gia vào một trò chơi nào đó khi bé không muốn. Trên đây chỉ là một số gợi ý để bạn linh hoạt áp dụng. Hãy cùng con trau dồi và phát triển kỹ năng giao tiếp.

Để tìm hiểu thêm về các vấn đề chăm sóc cho trẻ truy cập website: GlennDomanVietNam


Theo glenndomanvietnam.com

Con sẽ thông minh khỏe mạnh nếu được ngủ đủ giấc

"Con có thể ăn theo nhu cầu, vui chơi tùy thích và làm những gì bé muốn. Nhưng nhất thiết phải ngủ đủ giấc, vì có như thế bé mới phát triển tốt về thể chất và tinh thần được" - Đó là ý kiến của Suzane Collee - một người mẹ đang sống ở Hague, Hà Lan với ba đứa trẻ xinh đẹp như thiên thần.

Các con của Suzane bé nào cũng rất ngoan, vui vẻ và chúng có thể chơi đùa hay tham gia rất nhiều hoạt động mỗi ngày, mà không bao giờ tỏ ra lờ đờ, mệt mỏi. Suzane bảo, cứ sau mỗi đêm ngủ "thẳng cẳng" và ngon lành, bọn trẻ lại tràn đầy năng lượng cho 1 ngày mới. Thế mới biết giấc ngủ quan trọng như thế nào.

"Nhưng làm sao để bọn trẻ ngủ ngoan như vậy?" - Tôi thắc mắc vì thấy các con mình không bao giờ thôi phụng phịu khi bước vào phòng ngủ, rồi luôn "sục xạo" mỗi đêm vì thức giấc. Kết quả là sáng ra đứa nào đứa nấy nhăn nhó, mếu máo khi bị mẹ "lôi" dậy, chúng thậm chí còn ngủ gục khi đang ăn sáng một cách uể oải nữa. "Thấy chưa, nếu các con chịu ngủ sớm hơn thì giờ đã không mệt mỏi thế này" - Tôi vừa nhăn nhó vừa càu nhàu, cảm thấy năng lượng của mình cũng "sụt" thê thảm sau một đêm không ngon giấc vì phải dỗ con, giờ lại phải thấy vẻ vật vờ của tụi nó nữa. Nhưng mặc cho tôi có dọa dẫm: "Nếu tối nay các con vẫn cứ như vậy, ngày mai mẹ sẽ phạt thật nặng đấy!" hàng... tỉ lần thì những ngày sau vẫn... chẳng có sự thay đổi nào hết.

Các con của Suzane lúc nào cũng vui vẻ, thoải mái, đó là bí quyết giúp con thông minh của mẹ Suzane (nguồn internet).


Vậy bằng cách nào Suzane có thể khiến các con mình ngủ ngoan như vậy? Giải đáp cho những thắc mắc của tôi, cô ấy đưa ra những lời khuyên nghe có vẻ rất đơn giản nhưng vô cùng hợp lý. Cách cô ấy "ru" con mình ngủ chỉ là:

- Giải thích với con rằng giấc ngủ quan trọng như thế nào:

Theo Suzane thì, các mẹ vẫn thường giải thích với bé rằng tại sao con phải ăn rau, thịt thì quan trọng như thế nào, và tại sao con phải tập thể dục cũng như chạy bộ nữa,... Nhưng có khi nào mẹ giải thích với bé rằng vì sao con phải ngủ chưa, cả về tầm quan trọng của giấc ngủ nữa. Chắc hẳn là chưa, hoặc bọn trẻ thường nhận được câu trả lời cho những thắc mắc của chúng một cách rất… khó thuyết phục như: “Đã đến giờ con phải đi ngủ rồi!” hoặc: “Nếu không ngủ thì sáng mai con sẽ mệt lắm đấy!” Thế nên, chẳng khó hiểu khi lũ trẻ luôn coi giấc ngủ như một sự… trừng phạt, hoặc một khoảng thời gian tồi tệ mà chúng bị cách ly với mọi người trong căn phòng tối om.

Gia đình hạnh phúc của Suzane



Thế nhưng, giấc ngủ thực ra không phải là điều tồi tệ như các con vẫn nghĩ, và hơn ai hết, mẹ nên cố gắng giải thích điều đó với bé: Giấc ngủ - theo các nhà khoa học – là khoảng thời gian phục hồi sức khỏe sau một ngày hoạt động, vui chơi, học tập đầy mệt mỏi. Đó cũng là lúc cơ thể con phát triển và về thể chất lẫn tinh thần. Ngủ đủ và sâu giấc còn giúp con tăng cường hệ miễn dịch, tinh thần thoải và vui tươi hơn. Ngoài ra, giấc ngủ còn giúp thực hiện việc “thanh lọc” trí não của bé nữa. Nó lọc những kí ức hình thành trong suốt một ngày của con. Những điều không liên quan sẽ bị loại bỏ và chỉ giữ lại những điều quan trọng hơn, rồi di chuyển chúng từ bộ nhớ ngắn hạn sang bộ nhớ dài hạn của não bộ, để “nhường” chỗ cho những kiến thức mới mà bé sẽ tiếp thu.

Matthew Walker – 1 chuyên gia về giấc ngủ - thuộc Đại học California, Berkeley đã có một so sánh rất trực quan về giấc ngủ, rằng: “Nó giống như khi ta làm việc với 1 hộp thư vậy, cần loại bỏ những thư “rác” và chỉ giữ lại những thư quan trọng, để có không gian nhận những tin nhắn mới”. Các nhà nghiên cứu cũng chỉ ra rằng, những kiến thức và kĩ năng bé mới học sẽ được củng cố và tăng cường sau một đêm ngủ ngon. Điều đó có nghĩa là con sẽ đá bóng, chơi đàn hay nhân chia,… giỏi hơn chỉ bằng cách ngủ thật ngon!

Anh Henk Netten (chồng Suzane) và con gái (nguồn internet).

"Tôi nói dài dòng như vậy, là muốn nhắn nhủ với các mẹ khác rằng: Khi muốn giải thích cho con một điều gì đó, thì chính họ cũng phải hiểu một cách rõ ràng nhất" - Suzane giải thích. Cô ấy nói thêm: "Có rất nhiều nghiên cứu chứng minh rằng: Khi bố mẹ giảng giải cho con về tầm quan trọng của giấc ngủ, bé sẽ có phản ứng tích cực với nó hơn. Giống như khi bé biết được ăn rau rất tốt cho cơ thể, con sẽ thích và ăn rau nhiều hơn. Giấc ngủ cũng hoàn toàn như vậy. Trong rất nhiều nghiên cứu được tiến hành với các học sinh ở nhiều lứa tuổi, kết quả cho thấy phần lớn các bé đó đều ngủ sớm và ngon giấc hơn, sau khi biết được điều đó quan trọng như thế nào. Rất nhiều bố mẹ cũng vui mừng cho biết, ngủ đủ giấc khiến con họ giảm tình trạng “gà gật” vào ban ngày. Chúng cũng vui vẻ, hoạt bát hơn nhưng không còn quá hiếu động, bốc đồng hay cáu gắt, khó chịu nữa".

- Luôn đề cao tầm quan trọng của giấc ngủ:

"Mỗi tối khi chuẩn bị đến giờ ngủ, vợ chồng tôi thường tỏ ra vội vã với các con: "Thôi chết, bố mẹ đã sắp muộn giờ ngủ mất rồi. Bố mẹ sẽ phải ngủ ngay bây giờ thôi, còn khi nào các con mới bắt đầu ngủ thế?" Hỏi như vậy để các con thấy rằng, giấc ngủ là thứ gì đó rất quan trọng. Và nếu không ngủ ngay, chúng sẽ bỏ lỡ một điều vô cùng đáng tiếc. Thế là, ngay sau đó cả mấy đứa đều nháo nhào: "Bọn con cũng sắp muộn mất rồi!" và lập tức leo lên chiếc giường ấm áp của mình, nhắm mắt và... ngủ tít ngay sau đó" - Suzane cười nói: "Làm cách này đôi khi giống như bố mẹ "đánh lừa" bọn trẻ vậy. Nhưng điều đó sẽ tốt hơn cho các con nhiều".

"Cậu út" đáng yêu (nguồn internet).

Suzane còn kể thêm: "Mỗi lúc chơi cùng nhau, mình thường hỏi các con: "Trò này có vui không, có thú vị không,..." Hiển nhiên là các con sẽ trả lời: "Có!!!!" Thế là mình lại tiếp tục: "Vậy mai các con muốn chơi tiếp chứ, hay là chúng ta thử trò khác nhỉ?" Lúc này, dù bọn trẻ có trả lời như thế nào đi nữa, mình cũng đều nói: "Vậy tối nay hãy ngủ sớm một chút nhé, nếu không các con sẽ không đủ sức để chơi vui thế này đâu!" Hiển nhiên, từ đó, trong đầu con lúc nào cũng có ý niệm về sự cần thiết phải ngủ sớm. Kết quả là đến tối mình cũng chẳng phải nhắc câu nào luôn.

- Trò chuyện với con thật nhiều:

Bé chỉ ngủ tốt khi đầu óc con hoàn toàn thoải mái thôi. Vì vậy, mẹ chăm chỉ trò chuyện, lắng nghe con để bé "giải tỏa" hết những bức xúc, những ấm ức trong lòng là cách rất hiệu quả để bé có giấc ngủ sâu, "thẳng" giấc về đêm. Cũng nên hạn chế quát mắng, cáu gắt với con để bé không bị căng thẳng, dẫn đến giấc ngủ chập chờn. Theo Suzane, chỉ cần mẹ cố gắng bình tĩnh, kiềm chế một chút thì sẽ bớt được bực bội với các con, cho dù chúng có gây phiền phức thế nào đi nữa.

Nhờ những "bí kíp" như trên mà các con của Suzane lúc nào cũng hoạt bát, khỏe mạnh và vui vẻ do được ngủ đủ giấc. Nhờ vậy, các bé có hứng thú hơn với chuyện học hành, vui chơi cũng như tất cả các động khác. Thật đáng để tham khảo phải không các mẹ?

Để tìm hiểu thêm về các vấn đề chăm sóc cho trẻ truy cập website: GlennDomanVietNam


Theo glenndomanvietnam.com

Muốn con "đọc thông viết thạo": Dễ ợt!

Trong khi hầu hết các bé khác đã thuộc "làu làu" mặt chữ để chuẩn bị đi học lớp 1 rồi, thì Tin Tin nhà mình vẫn "lờ mà lờ mờ", chữ nhớ chữ không. Là lỗi tại bố mẹ cứ di chuyển công tác suốt nên toàn "tha lôi" con đi theo, khiến bé chẳng được học cố định ở một nơi nào. Có khi con đến lớp mẫu giáo chưa kịp làm quen với các bạn, với chương trình thì đã "bay" sang trường khác theo bố mẹ rồi. Kết quả là giờ bố mẹ đã có thể bắt đầu "cắm chốt" lại thành phố và ổn định nhà cửa, công việc để con đi học, thì mới "giật nảy" vì kiến thức "ù ù cạc cạc" của cục cưng nhà mình.

Cuống cuồng lo lắng cũng chẳng giải quyết được gì, bố mẹ bình tĩnh ngồi "kiểm điểm" lại bản thân vì lâu nay chẳng chăm lo gì đến việc học hành của con; khiến Tin Tin có nguy cơ "đuối" khi đi học do không theo kịp các bạn. Sau đó thì đưa ra giải pháp: mẹ sẽ nghỉ phép ở nhà 1 tuần để kèm cặp cho Tin Tin đôi chút, để con đỡ bỡ ngỡ khi đến trường. Nhất là để con không bị lạc lõng so với bạn bè với vốn "chữ nghĩa" ít ỏi của mình.

Thế nhưng, với 1 tuần ngắn ngủi, mình cảm thấy thực sự hoang mang vì không biết làm thế nào để kèm cặp cho con một cách hiệu quả được. Không lẽ ngày nào cũng bắt Tin Tin ngồi "mài mông" cả ngày học chữ hay sao? Đã thế lâu nay con lại chẳng mấy khi phải gò bó như vậy cả, giờ làm sao để bé ngoan ngoãn mà học hành? Phương án "nhồi cấp tốc" cho con nhanh chóng bị loại bỏ vì theo mình nó sẽ chẳng mang lại kết quả gì, ngoài việc phải nghe Tin Tin gào thét. Lâu nay, thằng bé chỉ hứng thú với mỗi đống đồ chơi của nó thôi mà. Đồ chơi, đồ chơi,... ôi, mình phải làm thế nào đây???

Con nhớ được rất nhiều chữ cái qua những trò chơi. (Ảnh minh họa)

A, mà nhắc đến đồ chơi mới nhớ, tại sao mình không "biến" những chữ cái kia thành đồ chơi cho con nhỉ? "Vắt óc" suy nghĩ một hồi, mình "hí hửng" thực hiện "sáng kiến" có vẻ khá hay ho vừa nghĩ ra. Không ngờ Tin Tin lại hưởng ứng nhiệt tình chứ. Mình vui lắm, nhờ vậy mà sau 1 tuần ngắn ngủi, về cơ bản là Tin Tin đã thuộc nằm lòng bảng chữ cái và biết ghép vần rất tốt. Tuyệt vời nhất là con lại rất thích thú mỗi khi học. Vì thế, mình tin khi tới trường, con sẽ không còn bỡ ngỡ và "bắt nhịp" chương trình tốt hơn. Mình chia sẻ một chút về cách "luyện" con học chữ bằng trò chơi nhé, hi vọng là nó có ích cho một số mẹ cũng đang lo lắng như mình 1 tuần trước ạ.

- Giúp con nhớ mặt chữ bằng trò câu cá:

Mình dành 1 buổi tối cắt các chữ cái đầy màu sắc rồi dán vào những chú cá trong bộ trò chơi câu cá mà Tin Tin vẫn hay chơi. Hôm sau, mình "dụ" Tin Tin vào bàn để chỉ cho bé sơ qua về bảng chữ cái và hứa rằng: "Nếu con tập trung để nhớ, lát nữa chúng ta sẽ được chơi 1 trò mới cực kì thú vị". Vậy là Tin Tin ngồi vào bàn, nhưng cách học "suông" này khiến con cố gắng lắm cũng chẳng tập trung được bao nhiêu. Mình phải "thay đổi chiến thuật" bằng cách cùng con chơi trò câu cá trước. Đầu tiên, mẹ sẽ là người chọn 1 chữ cái nào đó, để Tin Tin "câu" được con cá có dán chữ đó, sau đó thì đổi lại. Vì chưa nhớ lắm bảng chữ, nên Tin Tin toàn thua mẹ trong trò này. Đó cũng là động lực để con quyết tâm "ngồi vào bàn và học thật thuộc bảng chữ". Sau mỗi lần như vậy, con đều chơi giỏi hơn 1 chút và được mẹ khen. Cuối cùng, Tin Tin đã có thể thắng được mẹ trong trò chơi này. Con mẹ thì nhận được "phần thưởng" là con đã hoàn toàn nhớ rõ bảng chữ cái, không bị lẫn lộn các chữ với nhau nữa. Tuy vậy, mỗi ngày 2 mẹ con mình vẫn chơi lại trò này để đảm bảo là Tin Tin không quên chữ nào.

- Giúp con học vần bằng cách phân chia đồ vật:

Mẹ bảo: "Để chúng ta không bị lẫn lộn đồ đạc với nhau, mẹ con mình nên ghi tên các đồ vật để phân biệt. Chẳng hạn: "Búp bê" thì sẽ là của Tin Tin, còn "bàn là" thì của mẹ,..." Để chơi được trò này, trước hết Tin Tin phải học cách ghép vần trước. Bắt đầu từ những từ rất đơn giản như: Mẹ, bố, bà,... và bếp ga, tủ lạnh, đồ chơi,... Mỗi khi ghép được một từ nào đó, 2 mẹ con lại tập viết thật đẹp lên 1 mảnh giấy nhỏ rồi dán vào đồ vật. Ngày hôm đó, cả nhà mình đã chi chít những mẩu giấy ở khắp nơi. Tin Tin thích chí đánh vần "véo von" mỗi khi mở tủ lạnh, ngồi vào bàn hay khi muốn dùng bất cứ thứ đồ gì. 2 mẹ con còn giao hẹn là nếu chưa đánh vần được tên đồ đạc, sẽ không ai được "đụng đến" chúng nữa.

Con được "chơi mà học" qua những trò bổ ích. (Ảnh minh họa)


Ngày tiếp theo, 2 mẹ con lại chơi lại trò đó bằng cách mới hơn. Đầu tiên là mẹ sẽ nói "tủ lạnh", nếu Tin Tin đánh vần đúng từ đó thì sẽ được "bóc" bảng tên trên tủ lạnh ra và cho vào giỏ của mình. Sau đó đến lượt mẹ. Cuối cùng, nếu giỏ ai có nhiều bảng tên hơn thì sẽ thắng cuộc. Mẹ còn hứa là nếu Tin Tin chơi giỏi hơn, buổi tối mẹ sẽ dẫn con đi siêu thị. Cuối cùng thì sau 1 ngày chơi vui vẻ và miệt mài, Tin Tin không chỉ đánh vần thêm được rất nhiều từ, mà còn được bé chở đi chơi nữa. Con tỏ ra thích lắm!

- Trò chơi "tìm đồ vật" trong siêu thị:

Mình "đố" con tìm được những vật gì có tên bắt đầu bằng chữ "A", chữ "B",... và để bé suy nghĩ, tìm tòi. Trò này với Tin Tin cũng thú vị không kém, bằng chứng là con cứ chạy loăng quăng khắp nơi để tìm kiếm. Kết thúc một buổi tối "mệt phờ" ở siêu thị, khả năng đánh vần của Tin Tin tăng lên thấy rõ. Và sau 1 đêm ngủ say sưa, sáng hôm sau, cu cậu đã dậy từ sớm để đòi mẹ chơi trò viết tên đồ vật cho những thứ vừa mua được hôm trước.

Thực ra, trong ngày một ngày hai, Tin Tin chưa thể làm tốt tất cả mọi thứ được, cũng như chưa thể viết hay đánh vần những từ khó. Thế nhưng với mình, đó cũng là một thành công rất lớn so với trình độ "gà mờ" của con mấy ngày trước rồi. Ít nhất, con cũng nắm được những gì cơ bản nhất để có thể tiếp thu những kiến thức mới. Bởi có học toán, học văn hay những môn "cao siêu" đến đâu thì cũng phải biết chữ trước phải không các mẹ?

Đặc biệt là nhờ được truyền cảm hứng qua những trò chơi vui vẻ như vậy, Tin Tin càng ngày càng hào hứng với việc học chữ hơn. Mình cũng thường xuyên động não để sáng tạo những trò chơi mới để bé vừa chơi vừa học như vậy. Với mình, đó là cách hiệu quả để con "thấm" những bài học đầu tiên, chứ trẻ con thường ghét bị ép buộc làm bất cứ điều gì mà.

Chia sẻ của mẹ bé Tin Tin

Để tìm hiểu thêm về các vấn đề chăm sóc cho trẻ truy cập website: GlennDomanVietNam


Theo glenndomanvietnam.com

Mẹ Nhật: Cứ để con đi bộ đến trường

Hãy xem Tama - 1 bà mẹ Nhật dạy con sống tự lập như thế nào nhé!

Tama bảo rằng, khi nào Tsuta lớn hơn một chút, cô sẽ dạy con đi xe đạp. Còn bây giờ, dù muốn hay không Tsuta cũng sẽ phải tự đi bộ thôi. Đơn giản là vì con hoàn toàn có thể làm điều đó.

Tama là cô bạn thân hồi sinh viên của tôi. Cô ấy đang sống cùng chồng và 1 cậu con trai rất đáng yêu – bé Tsuta (4 tuổi) – tại tỉnh Saitama, Nhật Bản. Khó khăn lắm chúng tôi mới gặp lại nhau, sau khi tôi về nước và bị cuốn đi với lu bù công việc, nhất là chuyện chăm sóc con cái tốn quá nhiều thời gian. Lần này, trong chuyến công tác sang Nhật, nhân tiện tôi ghé thăm trường cũ (trường Đại học quốc tế Saitama) và có dịp gặp lại người bạn thân của mình.

Thật ngạc nhiên, sau 1 khoảng thời gian khá dài, Tama dường như chẳng hề thay đổi chút nào. Nhất là khi đến nhà, tôi thấy “ghen tị” vì cuộc sống quá ư thảnh thơi của bạn (có lẽ vì thế mà cô ấy trẻ lâu). Dù cũng có con nhỏ, chồng lại bận việc cả ngày và bản thân Tama cũng đang đi làm, thế nhưng nhà cửa cô ấy “siêu” gọn gàng và sạch như li như lau. Thật khác xa với ngôi nhà của tôi ở Việt Nam – dù rộng rãi hơn rất nhiều nhưng luôn luôn không có chỗ nào để đặt chân xuống sàn, vì bị Pupu biến thành “bãi chiến trường” với vô số đồ chơi. Mỗi ngày tôi đều phải dọn đến vã mồ hôi nhưng ngày mai lại “đâu đóng đấy”. Trong khi Tama chẳng khi nào tỏ ra tất bật vào mỗi buổi chiều, cô ấy thảnh thơi uống trà và trò chuyện với tôi mà không cuống quýt lên lo việc đón con, tắm và nấu ăn cho bé, rồi dỗ con chơi để chuẩn bị bữa tối cho cả nhà. Bởi vì, khi vừa ở lớp mẫu giáo về (trường học của Tsuta cách nhà khoảng 2km nên bé tự đi bộ), cậu bé biết tự cởi giày xếp lên giá, thay đồ và đem bỏ quần áo bẩn vào máy giặt. Tama bảo, một lát nữa con sẽ tự đi tắm trong khi mẹ nấu ăn.

Trẻ em Nhật tự đi bộ đến trường từ rất nhỏ. (Ảnh minh họa)


Quả là như vậy, sau khi ngồi trò chuyện cùng mẹ về những điều xảy ra ở trường, Tsuta liền vào phòng lấy đồ mẹ chuẩn bị sẵn để đi tắm. Lát sau, cậu bé còn thích thú vào bếp rửa mỳ, nhặt vỏ táo và làm những việc “lặt vặt” giúp mẹ. Trời ạ, nhìn cảnh đó mà tôi “phát sốt” vì thèm muốn. Ở nhà tôi, mỗi buổi chiều là cả một trận chiến mà ai nấy đều mệt phờ. Pupu thì từ lúc được đón về mặt mày ỉu xìu, phụng phịu và cứ bám riết lấy mẹ. Nịnh nọt mãi cu cậu mới chịu theo mẹ vào bếp chơi để mẹ nấu ăn tối, thì quay đi quay lại đã thấy muôi thìa, rau củ, gạo lung tung khắp sàn. Đã thế lại chẳng dám quát mắng con vì Pupu mà hờn thì không ai dỗ được. Xong bữa cơm, “công đoạn” mệt nhoài nhất của tôi là “lôi” Pupu đi tắm. Thôi thì nịnh đủ kiểu con cũng chẳng để mẹ kì cọ, gội đầu và thay đồ. Nước nôi thì bắn tung tóe khắp nơi vì con nghịch, kết quả là tắm cho con xong mà mẹ cũng ướt như... chuột! Đến là mệt. Giờ nhìn bé Tsuta tự giác làm mọi thứ như vậy, tôi mơ ước Pupu có thể làm được dù là 1 nửa như thế thôi. Chứ không phải cứ đến bữa là mẹ vừa ăn vừa rát cổ nài nỉ và mỏi tay đút, con mới nhai được thìa cơm. Trong khi Pupu thậm chí còn nhiều tuổi hơn cả Tsuta nữa. Nghĩ mà buồn.

Tôi định “giấu nhẹm” đi những điều đó với bạn, vì cảm thấy xấu hổ. Nhưng cuối cùng, đang “đà” tâm sự với bạn về cuộc sống, về gia đình, tôi lỡ tuôn ra hết mọi chuyện. Xong tôi lại cảm thấy ngại vô cùng vì con mình chẳng được ngoan ngoãn như Tsuta. Thế mà thay vì thông cảm với tôi, Tama lại tỏ ra bênh vực Pupu hơn. Cô ấy bảo: “Không phải lỗi của thằng bé, mà tại cậu quá chiều con thôi. Nếu cậu không để Pupu được tự lập, con sẽ phải phụ thuộc vào người khác rất lâu nữa”. Thấy tôi có vẻ chưa hiểu ý, Tama nói tiếp: “Không phải ngẫu nhiên mà Tsuta biết cách làm mọi việc như vậy. Là mình đã rèn con sống tự lập từ rất sớm đấy!” Tôi hỏi: “Rèn một đứa trẻ nhỏ xíu tự lập ư? Cậu đùa đấy à?” Tama liền lắc đầu: “Vấn đề là ở chỗ đó. Tại cậu cứ nghĩ trẻ con thì chẳng làm nổi thứ gì và cứ làm thay bé tất cả, nên Pupu mới ỷ lại như thế. Nhưng cậu có biết, ngay cả khi còn nhỏ xíu thì lũ trẻ vẫn có thể làm được những việc nhất định. Giống như Tsuta, mình để cho con tự đi bộ đến trường vì con có thể đi được mà không gặp vấn đề gì. Mình dạy con cách đi giày, cởi giày và cất lên giá, vậy là bé có thể tự làm điều đó khi cần mà mẹ không phải tất bật làm thay. Mình nghĩ, một đứa trẻ 4 tuổi như Tsuta thì hoàn toàn có thể tự tắm, tự bỏ quần áo vào máy giặt và có thể làm rất nhiều việc nho nhỏ khác, như phụ mẹ nấu ăn chẳng hạn. Không có gì quá sức với con cả, bằng chứng là bé nhà mình làm điều đó một cách dễ dàng và đầy hứng thú chứ không hề ngại ngần hay kêu ca. Cậu thấy đấy, mình đâu phải ép con chút nào. Hơn nữa, khi con được hoạt động như vậy, không chỉ thể lực và trí não cũng được vận động. Do đó, con sẽ nhanh nhẹn, thông minh hơn là suốt ngày chỉ ngồi ù lì một chỗ…”.

Không cần bố mẹ phải đưa đón. (Ảnh minh họa)


Càng nghe bạn giảng giải, tôi càng nhận ra những thiếu sót của mình khi đã quá nuông chiều Pupu. Hậu quả là mẹ luôn phải chịu đựng sự mệt mỏi, còn con sẽ chẳng có xu hướng trở thành một đứa bé ngoan. Thế nhưng, tôi thực sự không biết làm thế nào để khiến Pupu bướng bỉnh trở nên biết nghe lời, biết tự lập từ sớm như Tsuta cả. Và Tama đã khuyên tôi như sau:

- Muốn con tự lập, mẹ phải kiên nhẫn: Tama bảo, những ngày Tsuta mới đi học, cậu bé nhất định không chịu đi bộ và đòi mẹ phải bế. Nhưng Tama chỉ nhẹ nhàng bảo: “Hãy nhìn xem, mọi người đều tự đi bằng chân của mình mà, con cũng làm được như vậy đấy!” Nhưng Tsuta có vẻ không hợp tác tí nào, bé bắt đầu hờn dỗi và “ăn vạ” bằng cách khóc nhè rồi nhất định không chịu bước đi. “Mình vẫn mặc kệ con như vậy và không hề dỗ dành. Đến khi thằng bé dừng lại sau một hồi khóc lóc, la hét vì thấm mệt, mình lại nhẹ nhàng nói: “Thấy chưa, nếu con chịu đi ngay từ đầu thì giờ này đã tới trường rồi. Nhưng không sao, vẫn còn kịp nên chúng ta phải đi ngay rồi, chắc con không muốn là người đến muộn nhất đúng không?” Rồi mình giơ tay ra để khích lệ con, thằng bé phụng phịu một lúc nữa rồi cũng chịu bám vào tay mẹ để đứng dậy.

Rất nhiều ngày như thế, mình chỉ kiên nhẫn khích lệ con chứ nhất định không chịu bế bé đi học, hoặc “tống” con vào xe rồi chở đến trường cho nhanh. Nếu làm thế có nghĩa là bố mẹ đã “đầu hàng” trước, và thằng bé sẽ không bao giờ biết cách tự thực hiện nhiệm vụ của mình”.

- Thay vì cấm cản, hãy khích lệ con: Theo cô bạn tôi, lũ trẻ thường có xu hướng tò mò với những việc chúng không được phép làm, hoặc là chưa làm được. Ví như, khi Tsuta chưa cần thiết phải vào bếp, mình sẽ nói con có thể ở trong phòng và tự chơi một mình. Sau đó thì sao? Tsuta “mò” xuống nơi nấu nướng của mẹ và trong chốc lát làm mọi thứ bừa bộn hết cả. Mình nghĩ, nếu con đã thích, tại sao không dạy cho bé làm nhỉ? Vậy là mình hướng dẫn Tsuta cách nhặt rau, “rủ” con cùng gọt hoa quả với nhiệm vụ… nhặt hết vỏ và đổ vào thùng rác. Tsuta cũng được học cách ngâm rửa mì như thế nào cho đúng. Mỗi lần con hoàn thành, mình thường khen con bằng cách nói: “Cảm ơn Tsuta rất nhiều, mẹ đã đỡ vất vả đi đấy!” Chỉ vậy thôi mà những lần sau con có đầy hứng thú và động lực để tiếp tục làm.

Hầu hết các bé được "luyện" thói quen tự lập từ rất sớm. (Ảnh minh họa)

Tuy nhiên, cũng có lúc Tsuta tỏ ra lười biếng, nhất là sau khi "phá hỏng" một việc gì đó. Nhớ có lần, con làm đổ sạch cả hộp mì ra sàn. Mình bảo bé nhặt lại nhưng Tsuta lại lắc đầu: "Con không muốn". Lúc ấy, mình biết chẳng thể quát bé được, nên đã "nảy" ra ý định khác. Thế là hai mẹ con cùng chơi trò "tập đếm". Mình ngồi nhặt từng sợi mì đưa cho Tsuta để con xếp lại vào hộp, và không quên dặn bé đếm xem đã xếp được bao nhiêu rồi. Thế là Tsuta vẫn phải góp phần "giải quyết" vấn đề mà bé gây ra, nhưng với tâm trạng rất thích thú. Dần dần, con đã tự biết phải làm gì trong những tình huống như thế. Nhất là "trình" tập đếm của bé đã tăng lên đáng kể. Với mình, đó cũng là cách để kích thích trí não của con phát triển.

- Hãy để cho con được "sai": Vì không ai trong chúng ta có thể luôn luôn làm đúng, làm tốt mọi việc được. Do đó, con cũng có những lần khiến mọi thứ "bung bét" hết cả. Nhưng nếu mẹ lập tức quát mắng, phàn nàn, bé sẽ chẳng con tinh thần mà muốn tiếp tục nữa. Vì vậy, ngay cả khi rất bực tức, mẹ cần kiềm chế và phân tích để con hiểu: con làm đúng chỗ nào, sai chỗ nào, nên khắc phục ra sao,... Như thế, bé sẽ không mang nặng cảm giác sợ làm sai, nhờ đó mà con luôn muốn làm mọi việc hơn, thay vì thích nhưng lại sợ bị mắng nên không dám làm.

Chỉ nhờ những điều nho nhỏ như vậy, mà Tama có thể "rèn" cho con cách sống rất tự lập từ nhỏ. Có lẽ đây cũng là cách của khá nhiều bà mẹ khác như Tama, vì tôi thấy trẻ em ở Nhật bé nào cũng biết tự đi học, tự mang đồ, tự sắp xếp đồ đạc cho mình và làm được nhiều việc khác nữa.

Nói cho cùng, chỉ cần "cố" thêm 1 chút thì người mẹ hoàn toàn có thể làm thay con những chuyện đó một cách nhanh chóng. Thế nhưng, Tama đã nói một điều rất đáng để suy ngẫm rằng: "Cậu không thể cứ làm thay con mọi việc suốt đời được. Vì thế, trẻ cần được học cách làm mọi việc để khi lớn lên, con có thể tự lo cho bản thân mình mà không cần dựa dẫm vào ai. Hơn nữa, con phải biết cách xử lý, giải quyết vấn đề ngay cả trong những hoàn cảnh khó khăn nhất "Điều đó mới tốt cho con hơn cả".

Giờ thì tôi đã hoàn toàn "thông" những tư tưởng hết sức ý nghĩa trong cách dạy con của bạn. Tôi tự nhủ, khi về Việt Nam, tôi sẽ là người tự rèn cho mình tính kiên nhẫn trước, sau đó cả hai mẹ con sẽ cũng nhau... làm việc và sống tự lập!

Chia sẻ của mẹ bé Pupu

Để tìm hiểu thêm về các vấn đề chăm sóc cho trẻ truy cập website: GlennDomanVietNam


Theo glenndomanvietnam.com

Dạy con kiểu đãi cát tìm vàng

Có một điều mà không ít các bậc phụ huynh đều nhận thấy được đó là ở Việt Nam chưa có khái niệm “văn hóa dạy con” và hầu hết các ông bố bà mẹ đều xót con, chiều con hơn là dạy con, khác hẳn với cách giáo dục trẻ của người phương Tây.

Ảnh minh họa
“Kiểu Tây” là kiểu gì – “kiểu ta” thì sao?

Đúng là câu hỏi thời hội nhập: nhập đủ thứ. Nhập cả… từ tên con đến cách dạy con! Nhưng dạy “kiểu Tây” là kiểu gì? Dạy “kiểu ta” thì làm sao mà phải “dòm ngó” “kiểu Tây”? Và nếu “kiểu Tây” tốt thì cứ vô tư thoải mái sử dụng, có ai… đòi tiền bản quyền đâu, hỏi chi mất công vậy?

Phải hỏi! Bởi mới đầu thấy “con Tây” có tí tuổi đầu mà nề nếp, tự lập, khỏe mạnh, năng động… ham quá! Còn con mình, nhìn mắc bực: nhút nhát, yếu xìu, vô kỷ luật, 10 tuổi rồi mà để “nó” ở nhà một mình đôi ngày là… rách việc lắm, cái gì cũng “mẹ”!

Nhưng nhìn kỹ thì phát hiện “kiểu Tây” thường đính kèm các “tác dụng phụ” đầy phật ý! Tỉ như: 18 tuổi là con Tây “biến” khỏi nhà, một đi không trở lại, chỉ “hạ cố” thăm cha viếng mẹ như thăm… hàng xóm. Yêu ai, cưới ai là tự “nó” quyết định, cha mẹ chỉ việc đứng ngó chứ không được phép “chen” vào: sốc nặng!

Không giống dạy theo “kiểu ta”: ngoài 30 tuổi rồi mà mẹ có bắt chia tay cái đứa “không hợp tuổi” thì con phải “nghiêm túc nghiên cứu thông tư, chỉ thị”; là con hiếu thảo thì phải “hầu bên gối mẹ”; mẹ bảo học ngành gì con phải học ngành đó, con thích và có khả năng hay không: chẳng quan trọng!? Thế mới thỏa mãn, mới hài lòng.

Nhưng rồi vẫn cứ muốn con năng động, tự lập, hoạt bát, hạnh phúc nên mới phân vân, chẳng biết chọn cách nào cho… được tất mà không mất gì!

Ảnh minh họa

Đãi cát tìm vàng

Nhìn lại cách giáo dục “kiểu ta” với tuyên ngôn: “cha mẹ là lá chắn, che chở suốt đời con”, cách này, con “khỏe” lắm, mọi tình huống phát sinh từ cuộc sống đã có cha mẹ giải quyết hết, con chỉ lo học giỏi là được. Vậy là con mất hết cơ hội học kỹ năng sinh tồn quan trọng nhất: xử lý tình huống. Thiếu kỹ năng thiết yếu này, con trở nên nhút nhát, tinh thần yếu ớt, không thể tự lập. Và khi bị làm “lính kiểng” như thế, con cũng không hiểu mình đi học để làm gì, vì con không hề có cơ hội sử dụng kiến thức, tư tưởng lười học – ỷ lại cũng phát sinh theo “mọi chuyện đã có mẹ lo”. Chỉ “được” mỗi một điều: hầu bên gối mẹ, dính chặt với cha mẹ. Đương nhiên! Để lỡ có chuyện gì thì còn có cha mẹ “đỡ đạn” cho chứ!

Ngó qua cách giáo dục “kiểu Tây”, phương châm cũng khá rõ ràng: cuộc đời đầy chông gai, cha mẹ sẽ trang bị cho con đầy đủ kỹ năng và con sẽ là người tự bước đi, chứ cha mẹ sẽ không “bế” con qua khỏi mớ chông gai đó, lỡ có xây xát chút đỉnh thì ráng… tự phục hồi! Đây là quy trình cho “xuất xưởng” những đứa trẻ với tinh thần độc lập tự cường rất cao, rất chịu khó học, nhưng lại ít gắn bó với cha mẹ.

Rõ ràng, kiểu giáo dục nào cũng có “vàng” trộn lẫn với “cát”!

Giữ “vàng” cách nào – vứt “cát” ra sao?

“Vàng” trong giáo dục “kiểu Tây” là sự tự lập, tính năng động, khả năng xử lý tình huống tốt. Điều này không khó để có được: dạy con làm việc nhà từ bé – bé là từ 1 tuổi! 1 tuổi phải bắt đầu học tự xúc ăn, có thể bò hoặc lẫm chẫm đi lấy giúp cha mẹ những món đồ đơn giản an toàn như tờ báo, cái cốc nhựa, tã giấy… Những hoạt động dạng này sẽ phức tạp dần theo tuổi, đây là loại hạt giống rất tốt cho tính tự lập, năng động, đồng thời là liều vắc xin hữu hiệu phòng ngừa chứng ích kỷ, thói vô trách nhiệm.

“Vàng” trong giáo dục “kiểu ta” là sự gắn bó quyến luyến sâu đậm với gia đình. Nguồn gốc của gắn bó là yêu thương, và nguồn gốc của yêu thương là trách nhiệm: ta có trách nhiệm với ai càng nhiều thì ta càng yêu thương người đó. Muốn bé yêu thương gia đình càng yêu thì hãy trao vào tay bé nhiều trách nhiệm nho nhỏ để chăm sóc gia đình – những việc thật đa dạng nhưng không quá sức. Được thế, dần dần bé sẽ rất yêu thương gia đình và sự gắn bó đương nhiên sẽ đến.

Làm việc nhà như một mảnh đất chứa đầy vàng ròng, vừa giúp con có kỹ năng xử lý tình huống độc lập tốt, lại vừa khiến con biết yêu thương, gắn bó với mẹ cha! Vậy mà từ khá lâu rồi, “mảnh đất vàng” ấy được “kính dâng” trọn vẹn cho cô giúp việc. Còn những bé cưng thì toàn bị… ăn “cát”. Để rồi một hôm, ai đó phải giật mình tư vấn “dạy con theo kiểu Tây, nên hay không?”.

Để tìm hiểu thêm về các vấn đề chăm sóc cho trẻ truy cập website: GlennDomanVietNam


Theo glenndomanvietnam.com

Dạy con thành tài không khó!

Con thành công khi cha mẹ đủ nhẫn tâm nhìn con đương đầu với thực tế khắc nghiệt.

Cha mẹ muốn con nối nghiệp mình, hơn mình mọi mặt nhưng lại không đủ nhẫn tâm nhìn con tự đương đầu với thực tế khắc nghiệt.

Cho nên mới có những bà mẹ khóc vì con mình quen người lạ trên mạng, hay thảng thốt khi thấy con xem phim cấp ba; những ông bố nổi trận lôi đình cắt nát bộ quần áo thiếu vải của con gái vì bắt chước cô người mẫu trên Facebook.

Không nên trầm trọng hóa

Phải thừa nhận rằng các bạn trẻ hiện nay tiếp cận với công nghệ mới khá nhanh nhạy. Đó là lý do chính khiến cha mẹ cảm thấy bất an, nhất là những bậc cha mẹ sinh ra vào khoảng thập niên 1960, thời đại của những cánh đồng xanh ngát, bờ đê trải dài hay những tình cảm ngọt ngào trong trẻo của Em tan trường về, mưa bay mờ mờ. Anh trao vội vàng, chùm hoa mới nở. Ép vào cuối vở muôn thuở còn thương, còn thương (1).

Những kinh nghiệm đầu đời khiến cha mẹ vẽ nên một “giáo trình” dành riêng cho con cái của mình. Nhưng bọn trẻ có lý lẽ riêng của chúng.

Với chúng, những suy nghĩ của cha mẹ không thật và thực tế bằng những thông tin mà chúng tìm được trên mạng (Ít nhất là nhìn tận mắt, nó khác xa với điều mà cha mẹ kể: mắt không thấy mà tay cũng không chạm vào được). Do đó, chúng tiếp tục với hành trình của chúng mà không chút đếm xỉa đến những gương mặt đang héo hon của các bậc phụ huynh.

Phải chăng trong những tiếng kêu than trách móc Internet đang cướp mất những đứa trẻ ngoan là cảm giác bất lực của các bậc cha mẹ vì không tìm ra cách thức giao tiếp với con?

Ảnh minh họa
Cha mẹ thường mặc định đứa trẻ từ 3-18 tuổi không lường trước được những khó khăn của cuộc sống, nên những lời dạy bảo của cha mẹ là liều thuốc quý chúng nên trân trọng. Tuy vậy, những bậc cha mẹ ấy hình như đang quên mất thời tuổi trẻ của họ. Thời của những thanh niên hăm hở khám phá thế giới với sự hồn nhiên và và táo bạo tuổi trẻ. Họ muốn đập phá xây lại, thử và nếm, tò mò và háo hức.

Có gì khác biệt với những đứa trẻ của 20 năm sau tò mò với các mối quan hệ trên mạng xã hội, háo hức với các phát hiện về giới tính và muốn nếm trải cảm giác làm một người trưởng thành được tự quyết định mọi thứ? Những đứa trẻ đang được cha mẹ liệt vào danh sách hư hỏng, không thể dạy bảo do ảnh hưởng của Internet chẳng qua đang thể hiện đúng với bản chất của lứa tuổi chúng – là một điều rất bình thường mà các bậc phụ huynh không nên trầm trọng hóa.

Hướng dẫn con làm quen với thực tế

Có một câu chuyện về gia đình đại bàng: đại bàng con khi đã đủ lớn thường được chim mẹ dẫn đến những hẻm vực sâu.

Bài học bay đầu tiên là cú hất của chim mẹ để những đôi cánh bé nhỏ phải đập liên hồi chống chọi lại những cú rơi tự do xuống vực thẳm. 20% đại bàng con đã chết do không vượt qua được thử thách này, nhưng mỗi năm đại bàng mẹ vẫn đẩy con mình xuống những hẻm núi.

Không vượt qua được những cú đập cánh đầu đời, đại bàng con không thể trở thành biểu tượng của sự dũng mãnh mà chúng ta đang thấy ngày nay. Đó là sự thật về những con đại bàng – loài vật kiêu hãnh, luôn ngự trên những đỉnh núi cheo leo, khắc nghiệt gió và tuyết.

Câu chuyện về bài học bay đầu đời của đại bàng con làm dấy lên câu hỏi: chim mẹ có lường được hiểm nguy mà chim con phải đối mặt khi hất chúng xuống núi không?

Để trở thành chim mẹ ngày hôm nay, đại bàng mẹ chắc chắn đã phải đối mặt với vực thẳm ít nhất một lần trong đời. Nó biết hiểm nguy mà chim non gặp phải nếu không cố gắng thắng được những cơn gió và sức hút của vực sâu. Nó hiểu điều đó, nhưng vẫn muốn chim non phải tham gia thử thách sống còn. Bởi lẽ nó biết chim non lớn lên có thành đại bàng hay không tùy thuộc vào khả năng chiến thắng tự nhiên của nó.

Ở một khía cạnh nào đó, việc cha mẹ đặt kỳ vọng vào con cũng giống như cách đại bàng mẹ hất con xuống núi. Sẽ không có đại bàng trên bầu trời cũng như không có những người thành công trên đời nếu không có những cú huých đầu đời.

Nhưng đáng lẽ phải như đại bàng mẹ cho con thấy ý thức được sự khắc nghiệt của cuộc sống, thì nhiều bậc cha mẹ lại bao bọc con mình và đưa ra các quy tắc an toàn dựa trên kinh nghiệm người lớn của mình. Chính vì thế, sự ưa thích khám phá của lũ trẻ bị tổn thương và chúng trở nên nổi loạn trong mắt cha mẹ, hoặc chúng mãi mãi chỉ là những con gà đại bàng, không bao giờ cất nổi cánh lên trời, chôn vùi ước vọng về một ngày chim non sẽ tung cánh đại bàng của cha mẹ.

Ảnh minh họa


Công nghệ thông tin ngoài những mặt tiêu cực còn chứa nhiều tác động tích cực đối với xã hội. Ngăn cấm hay cách ly hoàn toàn với công nghệ không phải là một giải pháp khả thi. Việc của cha mẹ là biến mình thành những đại – bàng – mẹ sẵn sàng hất con xuống vực, cho những chú chim non làm quen môi trường thực tế với sự hướng dẫn về các quy tắc an toàn tối thiểu.


Chim non sẽ tự đập cánh và chịu trách nhiệm về hành động của mình trong sự quan sát và điều chỉnh kịp thời của cha mẹ. Làm một đại bàng mẹ tốt hơn làm một bà mẹ lo âu và rầu rĩ!

Để tìm hiểu thêm về các vấn đề chăm sóc cho trẻ truy cập website: GlennDomanVietNam


Theo glenndomanvietnam.com

Thứ Hai, 14 tháng 7, 2014

Dạy trẻ học toán sớm Glenn Doman bước 1: Số Và Lượng

Bước đầu tiên là dạy trẻ nhận biết được các số thực, nghĩa là giá trị thực của các chữ số, nhớ được rằng chữ số chỉ đơn giản là những kí hiệu để biểu diễn giá trị thực của các con số.

Dạy toán sớm theo phương pháp Glenn Doman với Dot Card



Bạn sẽ bắt đầu dạy trẻ từ những thẻ chấm từ 1-10, đầu tiên là từ 1- 5. Bạn cũng nên tìm thời gian thích hợp trong ngày, lúc trẻ thực sự thoải mái để chúng có thể tiếp nhận thông tin tốt nhất, sử dụng một nơi thích hợp trong nhà để trẻ có thể tập trung nhất cả về thị lực lẫn thính lực, ví như ta nên tránh xa những nới có đài hay các tiếng động khác. Nên sử dụng một góc phòng nơi không có những vật làm trẻ mất tập trung như tranh ảnh hay cấc đồ dùng khác. Bây giờ là lúc ta thực sự dạy trẻ, đơn giản chỉ cần tấm thẻ lên cho trẻ xem và nói với chúng một cách thích thú ” Đây là một “. Nói nhanh ngắn gọn trong một đến hai giây và cũng không cần minh họa hay thêm điều gì miêu tả. Lần lượt làm như vậy với các tấm thẻ hai chấm,ba, bốn, năm chấm. Chúng ta nên cho trẻ xem lần lượt từng tấm thẻ theo cấp độ từ thấp đến cao.

Các bạn có thể dễ dàng nhìn thấy số lượng các chấm của tấm thẻ bởi bạn ghi các con số tương ứng với thẻ ở mặt sau, như vậy bạn có thể dễ dàng quan sát sự tập trung của trẻ khi bạn cho chúng nhìn các tấm thẻ. Điều này thật tuyệt vời, bởi vì bạn có thể dồn hết sự tập trung cũng như hứng thú vào việc quan sát trẻ hơn là quan sát tấm thẻ. Cho trẻ qquan sát các tấm thẻ càng nhanh thì trẻ sẽ chú ý và quan tâm nhiều hơn, cũng nên lưu tâm rằng trẻ cần sự thích thú và chú ý của bạn đối với chúng khi bạn đang dạy chúng. Đùng bắt trẻ nhắc lại những con số mà bạn vừa cho chúng xem mà hãy ôm hôn thể hiện tình cảm với trẻ, cho trẻ thấy chúng thông minh và tuyệt vời thế nào, bạn cũng hanh phúc khi dạy chúng. Lặp lại quá trình trên 2 lần nữa trong này đầu tiên, trong tuần đầu bạn nên chia thời gian mỗi lần cách nhau hơn nửa tiếng, sau này nên chỉ cách 15 phút.

Vậy là bạn đã hoàn thành bước đầu tiên trong quá trình dạy trẻ học toán. Ngày thứ 2 lặp lại quy trình căn bản ba lần, thêm vào 5 tấm thẻ chấm tiếp theo. Lặp lại quá trình tương tự như trước trong 3 lần. Sau đó cho trẻ xem 2 bộ trong 2 ngày đầu dạy học, mỗi bộ 3 lần như vậy 6 lần trong một ngày cho hai bộ thẻ. Nhớ thể hiện tình cảm của bạn đối với trẻ, khen trẻ thông minh sau mỗi buổi học nhé.

Điều cảnh báo duy nhất là trong quá trình học Toán chính là sự nhàm chán, nên nhớ rằng chậm chạp chính là nguyên nhân gây ra nhàm chán. Con trẻ của chúng ta có thể tiếp thu được mọi thứ mà chúng ta truyền tải. Trẻ đã àm được hai điều phi thường dưới sự trợ giúp của chúng ta:

- Khả năng thị giác của trẻ đã được nâng cao đáng kể và hơn thế trẻ đã có thể phân biệt giữa số lượng và giá trị thực sự.

- Trẻ đã có thể nắm chắc những gì mà chính chúng ta khi còn bé cũng chưa biết gì.

Ngày tiếp theo dạy trẻ thấy những tấm thẻ nhưng dưới một trình tự khác nhau, có thể đảo lộn lại, hoặc trộn lẫn thẻ chấm và bộ thứ hai là những con số còn lại. Việc này giúp tạo hứng thú và mới mẻ cho quá trình học. Trẻ sẽ không biết tấm thẻ nào là tấm thẻ tiếp theo là điều quan trọng giúp buổi học trở nên thú vị và hấp dẫn hơn. Tiếp tục dạy những thẻ này trong 5 ngày tiếp theo, đến ngày thứ 6 bạn chuyển sang nhưng tấm thẻ mới.

Khi ta dạy trẻ với niềm vui thích và sự say mê thì cũng như ta đã cho trẻ một món quà quý giá nhất mà không đòi hỏi chúng phải đền đáp hay trả lại, trẻ đã lĩnh hội được những gì mà chỉ có rất người lớn trong lịch sử đã từng biết đến. Trẻ đã thực sự lĩnh hội được những gì mà chúng ta chỉ có thể nhìn thấy. Trẻ có thể phân biệt được 39 chấm với 38 chấm, 91 hay 92 chấm, trẻ đã nhận thức được giá trị thực sự chứ không chỉ là toàn những kí hiệu đơn thuần, và trẻ đã nắm được Toán học thực sự chứ không phải là ghi nhớ những công thức hay trình tự như ” Tôi đặt 6 xuống và nhớ theo 9″. Trẻ đã nhận được tức khắc 47 chấm, 47 đồng xu, hay 47 con cừu.

Nếu bạn có thể kiềm chế không kiểm tra trẻ, trẻ có thể chứng minh thực lực của mình một cách tự nhiên nhất. Hãy tin tưởng đừng bị ảnh hưởng bởi quan niệm ” trẻ không thể làm toán được theo cách này đâu, bởi chúng ta chưa thấy người lớn nào làm được cả”. Ấy thế mà có người lớn nào học tiếng Anh nhanh hơn một đứa trẻ? Bạn nên tiếp tục dạy trẻ những thẻ chấm như cách tôi đã nói, cho đến khi hết tấm thẻ 100 chấm, tuy nhiên có một số ông bố bà mẹ vẫn làm điều không cần thiết.

Chỉ cẩn 100 tấm thẻ chấm là đủ, khi trử thực sự nắm được từ 1đến 100 thì chúng đã có một tư duy nhất định về số lượng. Khi bạn hoàn thành việc dạy trẻ từ 1 đến 20 với những tấm thẻ chấm thì đây là lúc thích hợp để bắt đầu bước 2.

Ví dụ về dạy con học toán với dot card



Để tìm hiểu thêm về các vấn đề chăm sóc cho trẻ truy cập website: GlennDomanVietNam


Theo glenndomanvietnam.com

Dạy toán cho trẻ từ 7-12 tháng tuổi

Nếu bạn bắt đầu với trẻ 7 đến 12 tháng tuổi, bạn cần nhớ hai điều quan trọng sau đây: Tiến trình mỗi buổi học diễn ra phải nhanh gọn; Các buổi học phải diễn ra thường xuyên, đều đặn.

Trẻ 7 – 12 tháng tuổi học toán theo phương pháp Glenn Doman

Một đứa trẻ 4 tháng tuổi đôi khi muốn nhìn cả hai cặp thẻ chấm liên tiếp nhau trong một buổi học. Tuy nhiên đó là điều không tốt đối với trẻ từ 7 đến 12 tháng. Bạn chỉ nên sử dụng một cặp thẻ trong mỗi buổi học và sau đó cất chúng đi. Lí do cho điều này rất đơn giản. Trẻ lớn lên và thay đổi từng ngày. Khi trẻ được 3 tháng tuổi, hầu hết con vẫn ngồi yên một chỗ và quan sát, và sẽ nhìn rất lâu. Người lớn chúng ta cũng thích điều này, vì thế ta sẽ có thói quen đưa ra tất cả các tấm thẻ cùng một lúc. Nhưng trẻ thay đổi mỗi ngày. Khi con biết bò, cả một thế giới với những năng lực mới mở ra cho con. Con như người được cấp bằng lái xe và chỉ việc đi khám phá. Điều ngạc nhiên là bạn nhỏ ngồi yên một chỗ có thể nhìn 50 tấm thẻ một cách vui vẻ giờ không còn ngồi yên nữa. Con không có thời gian để ngồi yên học toán nữa. Chúng ta có thể thấy nản chí. Vậy chúng ta sai ở chỗ nào? Con không còn thích học toán nữa. Chúng ta thấy trở ngại và từ bỏ?

Trẻ cũng sẽ thấy nản. Con đã có một khoảng thời gian tuyệt vời khi học toán nhưng rồi những tấm thẻ chấm tròn và phép toán không còn hứng thú nữa. Đó không phải vì con không thích học toán nữa mà vì lịch trình của con trở nên bận rộn hơn. Con đang có cả một ngôi nhà để khám phá, có các ngăn tủ bếp để mở ra đóng vào, các công tắc điện để bật tắt, nhặt các sợi lông trên tấm thảm. Bạn phải chấp nhận rằng đĩa thức ăn của một đứa trẻ 7 tháng tuổi sẽ là một đống hỗn độn khi con muốn tìm hiểu và khám phá nó. Con cũng vẫn muốn khám phá toán học nhưng con không thể nhìn được 15 thẻ một lúc. Chỉ cần 5 tấm thẻ thôi là tốt hơn rất nhiều lần rồi.

Nếu chúng ta có những buổi học nhanh gọn, con sẽ tiếp tục nắm bắt thông tin mới rất nhanh chóng. Chỉ khi bạn khiến con phải ngồi muộn hơn vài giây trong khi có rất nhiều thứ khác đang chờ con, thì con mới đành bỏ dở buổi học và để bạn ngồi lại một mình trong phòng. Người lớn chúng ta thích tìm kiếm những lịch trình phù hợp và sau đó cố định lịch đó dù thế nào đi nữa. Trẻ em thì đầy năng lượng và không bao giờ ngừng thay đổi. Chúng ta tạo ra một lịch trình nhưng con lại luôn phát triển đến những cấp mới, bạn sẽ thấy chúng ta cần cố gắng theo con, nếu không bạn sẽ bị tụt hậu tại phía sau. Chính vì thế bạn nên để buổi học của con diễn ra thật nhanh chóng và phù hợp với những năng lực vận động đã được mở rộng của con.

Để tìm hiểu thêm về các vấn đề chăm sóc cho trẻ truy cập website: GlennDomanVietNam


Theo glenndomanvietnam.com

Dạy trẻ biết đọc sớm Glenn Doman: Bước 4 Câu

Thực ra những cụm từ đơn giản chúng ta nhắc đến trên là những câu ngắn. Nhưng bây giờ trẻ đã sẵn sàng cho bước quan trọng tiếp theo sau khi đã phân biệt được các từ. Giờ trẻ có thể học cả câu hoàn chỉnh thể hiện suy nghĩ đầy đủ hơn. Nếu chỉ có thể hiểu được những câu chúng ta đã từng gặp thì khả năng đọc của chúng ta sẽ bị hạn chế. Tất cả niềm say mê khi lật mở một cuốn sách nằm trong quá trình tìm kiếm cuốn sách nói về những điều mà trước đây chúng ta chưa bao giờ đọc.

Dạy trẻ biết đọc sớm Glenn Doman: Bước 4 Câu

Bây giờ chúng ta có thể sử dụng các phương pháp tương tự như khi học cụm từ. Tuy nhiên một câu phải có nhiều hơn 3 từ, thay vì chọn ra 5 danh từ và 5 động từ để tạo thành những cụm từ đơn giản như “Mẹ đang ăn”, chúng ta hãy thêm vào 5 đồ vật và nói “Mẹ đang ăn một quả chuổi”. Khi tạo thành những câu 4 từ sử dụng 3 phương pháp như trong phần học cụm từ thì bạn có thể bổ sung thêm các trạng từ và tính từ để tạo thành một câu đúng. Khi viết thêm từ, bạn cần thu nhỏ cỡ chữ một chút, giờ cỡ chữ chỉ còn 3,5cm. Nếu đang chơi trò cấu tạo câu, bạn sẽ thấy rằng trẻ rất thích thú khi tạo ra những câu hài hước.

Nếu học câu hiệu quả, mẹ và bé sẽ cùng tạo ra những kết hợp câu lạ, nghe rất vui và buổi học sẽ kết thúc trong sự vui vẻ. Vì mỗi câu đều được đặt trên các tấm thẻ hoặc trong sách cấu tạo từ các từ đơn lẻ nên bạn sẽ phải đọc trước cẩn thận, có thể con bạn sẽ lướt qua các câu rất nhanh. Sẽ rất thông minh nếu bạn chỉ dùng khoảng 50 từ và cùng trẻ tạo thành càng nhiều câu càng tốt. Bằng cách đó, trẻ sẽ thật sự nắm bắt được các từ này. Sự tự tin của trẻ sẽ tăng lên để khi gặp bất kì câu mới nào trẻ cũng có thể đọc được.

Trong giai đoạn này, bạn sẽ vẫn giới thiệu ngữ liệu cho trẻ, bạn sẽ đọc to các câu hoặc sách cho trẻ nghe. Tùy thuộc vào độ tuổi, khả năng ngôn ngữ, tính cách mà bạn có thể nói to một số từ nào đó một cách vô tình hoặc đọc to cả câu. Nếu trẻ cũng nói tự nhiên thì rất tốt, chúng ta sẽ nói thêm về vấn đề này sau. Vì chuyển những câu 4 từ sang câu 5 từ và dài hơn nên bạn sẽ không còn chỗ trống trên tấm thẻ 15x40cm hay cuốn sách 25x30cm nữa. Bây giờ bạn sẽ làm ba việc sau : Giảm cỡ chữ; Tăng số lượng từ; Thay đổi màu chữ từ đỏ thành đen.

Hãy bắt đầu bằng việc giảm dần cỡ chữ cho các bé học trong mỗi ngày. Bây giờ đã đến bước cuối cùng thú vị nhất trong tất cả các bước : làm quen với sách. Chúng ta đã có những nền tảng vững chắc với sách từ ghép, sách cụm từ và sách câu nhưng nếu những bước này là bộ xương thì bước tiếp theo là phần thịt. Con đường đã trở nên rõ ràng, vì thế hãy tiến hành.

Để tìm hiểu thêm về các vấn đề chăm sóc cho trẻ truy cập website: GlennDomanVietNam


Theo glenndomanvietnam.com

Dạy trẻ biết đọc sớm Glenn Doman: Bước 3 Cụm từ

Giáo dục sớm Glenn Doman – Tiếp theo các bước học đọc sớm với các từ đơntừ ghép, bé sẽ chuyển sang giai đoạn học các cụm từ. Có rất nhiều gợi ý cho các mẹ để các bé làm quen với các cụm từ một cách hiệu quả.

Dạy trẻ biết đọc sớm Glenn Doman: Bước 3 Cụm từ


Đây là một bước đơn giản để chuyển từ từ ghép sang cụm từ. Lúc này, bước chuyển được thực hiện bằng cách bổ sung hành động cho các từ ghép và tạo thành một câu ngắn : Mẹ đang nhảy; Billy đang học; Bố đang ăn. Thậm chí với vốn từ vựng cơ bản từ 50-70 từ là đã có thể kết hợp được rất nhiều. Có ba cách rất hay để dạy các cụm từ đơn giản và một bà mẹ thông minh sẽ không dùng một cách mà dùng cả ba.

- Hãy lấy ra 5 tên của người hoặc động vật, 5 thẻ có chữ “đang” và 5 thẻ “hành động”. Chọn mỗi thứ một thẻ và tạo thành một từ và đọc lên cho trẻ nghe. Giờ hãy để trẻ chọn ra một từ trong mỗi nhóm và tạo thành cụm từ, đọc cụm từ đó cho trẻ nghe. Cùng trẻ tạo ra 3-5 cụm từ, sau đó cất tấm thẻ đi. Bạn có thể chơi trò chơi này thường xuyên nếu trẻ thích. Hãy nhớ thay đổi danh từ và động từ thường xuyên để trò chơi lúc nào cũng mới.

- Dùng một tấm bảng khoảng 40 x 15 cm để tạo một cột 5 cụm từ. Bạn sẽ phải giảm bớt cỡ chữ để viết vừa 3-4 từ trên tấm thẻ. Bây giờ hãy viết chữ cao khoảng 5 cm cho trẻ xem 3 lần/ngày liên tục trong 5 ngày.

Sau đó mỗi ngày bổ sung thêm 2 cụm từ mới và bổ 2 cụm từ cũ đi. Con bạn sẽ học được những cụm từ này rất nhanh vì vậy hãy sẵn sàng để chuyển sang những cụm từ mới càng nhanh càng tốt.

- Hãy làm một quyển các cụm từ đơn giản . Quyển này cần có 5 cụm từ và minh họa đơn giản cho từng cụm. Chú ý chọn khổ giấy cho phù hợp, nếu tấm bảng của bạn là 45 x 60cm, hãy cắt thành những hình vuông nhỏ để làm thành những trang cỡ 25 x 30cm và chữ cái màu đỏ 5cm. Các trang có cỡ chữ đặt trước và tách riêng hình minh họa. Thật thú vị khi biến cuốn sách này thành quyển nhật ký đơn giản của bé.

Có thể sử dụng những tấm hình của trẻ để minh họa cho cuốn sách này. Cuốn sách nhỏ bé này sẽ trở thành cuốn đầu tiên đánh dấu sự phát triển và tăng trưởng của trẻ. Bất cứ trẻ nào may mắn có được người mẹ nhiệt huyết dành thời gian làm cuốn sách này cũng sẽ yêu thích nó. Mỗi quyển chỉ có 10 trang, mẹ đọc cho trẻ nghe 2-3 lần/ngày liên tục trong vài ngày. Sau đó mẹ sẽ giới thiệu một chương mới sử dụng những từ vựng tương tự.

Những quyển nhật ký làm như thế này là minh chứng sống động cho cuộc sống của trẻ và sử dụng tất cả những bức ảnh tuyệt vời của trẻ mà người mẹ nào cũng lưu giữ lại trong đầu năm mới.

Để tìm hiểu thêm về các vấn đề chăm sóc cho trẻ truy cập website: GlennDomanVietNam


Theo glenndomanvietnam.com

Labels

glenn doman (31) phương pháp glenn doman (25) phuong phap glenn doman (24) glenndoman (23) giao duc som (14) thai giáo (14) giáo dục sớm (12) Tin tức (11) mang thai (11) phuong phap giao duc som (11) phương pháp giáo dục sớm (9) dạy trẻ biết đọc sớm (6) day tre biet doc som (5) flash card (5) thai nhi (5) dạy trẻ học toán (4) mang bầu (4) phát triển giác quan (4) chơi mà học (3) dạy bé vận động (3) flashcard (3) sức khỏe mẹ bầu (3) tre tu ky (3) trẻ tự kỷ (3) cach phat hien tre tu ky (2) cách phát hiện trẻ tự kỷ (2) day be van dong (2) day tre hoc toan (2) day tre hoc toan bang dotcard (2) day tre ve the gioi xung quanh (2) dạy trẻ về thế giới xung quanh (2) massage bầu (2) Tình yêu cho con (1) be cham noi (1) benh bieng an o tre (1) bé chậm nói (1) bé thông minh (1) bé thông minh từ trong trứng (1) bệnh biếng ăn ở trẻ (1) bộ flashcard cho trẻ (1) cach chua tri tre bi ho (1) cach day be hoc (1) cach day chu cho be (1) cach day tre biet doc som (1) cach day tre tu ky (1) cach day tre tu ky ve ngon ngu va giao tiep (1) cach xu ly rung toc o be (1) chon do so sinh cho be (1) chọn đồ sơ sinh cho bé (1) cung co tu tin cho con (1) cách chữa trị trẻ bị ho (1) cách dạy trẻ biết đọc sớm (1) cách dạy trẻ tự kỷ (1) cách xử lý rụng tóc ở bé (1) củng cố tự tin cho con (1) day con cach chia se (1) day con học doc (1) day con học toan (1) day con theo phuong phap glenn doman (1) day con tu tin (1) day flashcard cho be (1) day tre bang flash card (1) day tre biet doc som bang flash card (1) day tre hoc boi som (1) day tre hoc dem (1) day tre hoc toan theo phuong phap glenn doman (1) day tre the gioi xung quanh (1) day tre thong minh som (1) do so sinh cho be (1) dot card (1) dotcard (1) dạy bé biết đọc sớm (1) dạy con cách chia sẻ (1) dạy con tự tin (1) dạy flashcard cho bé (1) dạy trẻ học toán bằng dotcard (1) dạy trẻ học đếm (1) dạy trẻ thông minh sớm (1) dạy trẻ thế giới xung quanh (1) flashcard cho tre (1) flashcard cho trẻ (1) flashcard chu de con trung (1) flashcard chu de dong vat (1) flashcard chủ đề côn trùng (1) flashcard chủ đề động vật (1) giao duc som cho tre (1) giáo dục sớm cho trẻ (1) lam gi de tre bot nhut nhat (1) luyen chu cho be (1) luyen chu dep cho be (1) luyện chữ cho bé (1) luyện chữ đẹp cho bé (1) làm gì để trẻ bớt nhút nhát (1) mang thai 3 tháng đầu (1) mang thai tắm như thế nào (1) mon an cho tre coi xuong (1) nguyen nhan be cham noi (1) nguyen nhan rung toc o be (1) nguyen nhan tre bi ho (1) nguyên nhân bé chậm nói (1) nguyên nhân rụng tóc ở bé (1) nguyên nhân trẻ bị ho (1) nhạc cho bé (1) nói chuyện với con từ trong bụng (1) nói chuyện với thai nhi (1) phuong phap giao duc som glenn doman (1) phuong phap glenndoman (1) phát triển thính giác (1) phương pháp giáo dục sớm glenn doman (1) phương pháp glenndoman (1) tre bi ho an gi (1) tre bi ho kieng gi (1) tre bieng an (1) tre coi xuong (1) tre nhut nhat (1) trẻ biếng ăn (1) trẻ bị ho kiêng gì (1) trẻ bị ho ăn gì (1) trẻ còi xương (1) trẻ nhút nhát (1) đồ sơ sinh cho bé (1)